Thứ Hai, 5 tháng 4, 2010

9 tháng tư năm ấy , ngày gì ? (*)



9 tháng 4 năm 2006 , nằm trong khoa ngoại bệnh viện L Đ , lần đầu tiên tôi dùng ĐTDĐ nhắn tin cực kỳ vớ vẩn : xem bói qua mạng SMS , thật tình mà nói thì chả bao giờ mình tin ba cái chuyện bói tướng , xem quẻ …., càng không tin cái chuyện xem bói qua mạng cực kỳ nhảm nhí này , những vẫn thử bói 1 quẻ tại sao mình lại nằm trong khoa ngoại như thế này. Kết quả của quẻ bói này là “Hôm nay ngày đại cát , đại hỷ , gặp nhiều may mắn ….” , đại loại là 1 quẻ rất là tốt (!) , cười ra nước mắt .


Mới đó mà đã 4 năm trôi qua , không thể nào quên được chuyện ngày hôm đó . Lúc ấy chở cả nhà đi Đà lạt có chút công việc (mua 1 số linh kiện máy tính và khám bệnh cho cu Gôn ) , đi qua Trại Mát , lúc mình chạy cẩn thận nhất là lúc xảy ra chuyện ,vì không ngờ trên đường có lớp cát mỏng làm “xìa “ bánh trước mất tay lái , lại khuất tầm nhìn dó có chiếc xe tải ven đường nên đã đâm vào xe ô tô ngược chiều , hậu quả là vợ giữ cho con không văng ra khỏi xe nên đứt gân Achilles vì đút nguyên cả bàn chân vào bánh xe nên đến tận bây giờ vẫn chân cao chân thấp , có lẻ điều may mắn nhất trong quẻ bói nói trên là cu Gôn không hề hấn gì cả . Chiếc Future nhìn chỉ là 1 đống sắt vụn mà khi người nhà lên xem thì nghĩ rằng chắc ....đã xong rồi .

Những thanh niên tốt bụng ở đó đã đưa cả gia đình nhập viện mà từ đó đên nay mình chưa gặp lại để nói lời cảm ơn .
Nhưng những chuyện vừa nói trên cũng chỉ là …chuyện nhỏ


Hai chiếc xe một tô tô và một xe máy được đưa về CATP, tưởng như rằng mình bị nạn , 2 bên thỏa thuận là xong chuyện . Sáng hôm sau vào CATP , viên sĩ quan CSGT tên NĐH phụ trách vụ này , tạm gọi là H đi .
(Định nghĩa lại : H có nghĩa một loại động vật máu lạnh không có tình người -hay là tính người cũng được) .

H lạnh lùng vất ra 2 tờ giấy cho 2 người , một cho mình và một cho chủ nhân của chiếc ôtô bắt viết tường trình vụ tai nạn xảy ra . Sau khi viết xong , lim dim cặp mắt “lưỡng nhãn bất đồng “ (*) , H quát hỏi , trong việc này ai là người có lỗi ? Mình nhanh nhảu (đoảng) : “không ai cả “ vì lớp cát ven đường lám mất tay lại , bất ngờ qua nên xe ôtô đâm vào , lý do rất khách quan .
H hét ầm lên : “ tại sao lại không ai có lỗi ?, anh đi xe máy , anh không quan sát duới mặt đường có lớp cát để mất lại gây ra tai nạn (!) “ và H bắt tôi viết bản kiểm điểm (!?).
Cả một thời đi học cho tới khi đi làm , chưa bao giờ bị ai bắt viết kiểm điểm , mà bây giờ bị 1 thằng nhóc chưa tới 30 bắt viết kiểm điểm quả là ...nhục thật . Nhưng để xong chuyện thì đành phải viết vậy , sau khi viết xong H đọc qua và bảo , anh viết kiểm điểm mà sao anh không nhận lỗi ? anh không có ý phục thiện (!) , và H buộc mình viết lại bản khác .

Ừ thì viết , bàn tay phải bị may mất mấy mũi , đầu choáng vì đập vào thành xe ôtô , may có mũ bảo hiểm (xịn) nên chưa …chết , lục lọi 1 đỗng chữ nghĩa cho hợp lý , viết lại bản khác với lỗi là không quan sát mặt đường (?)
Thế là hết một ngày , H hẹn sáng hôm sau vào giải quyết .

Đúng hẹn , sáng hôm sau tôi lại có mặt nhưng H biến mất , chờ hoài không có đành quay về bệnh viện , vừa là bệnh nhân , vừa là người chăm sóc cho vợ không đi lại được vì đứt gân Achilles mà .
Sau vài lần hẹn như thế thì cuối cùng cũng gặp , lý do vì sao thì mình cũng tự biết , nhưng nhìn bộ mặt đáng ghét của H thì 1 xu cũng không bố thí cho loại người này .

Xong vụ bản kiểm điểm , H nói trên trời dưới biển một hồi về luật giao thông , và H kết luận vợ mình là …người bị hại , H buộc mình phải có giấy “bãi nại “ do vợ viết có chữ ký của địa phương (!) . Ui trời ơi , chồng chở vợ đi , không may bị tai nạn , muốn lấy xe ra để sữa chữa , vợ phải viết giấy bãi nại cho chồng , quả là tên H này đúng là như đã được định nghĩa lại ở trên . Kiên quyết không chi 1 xu dù H ngầm gợi ý là tự lấy điếu 555 ra nhả khói phì phèo , mình mua cây 555 để cho mấy con tắc kè hút không tiếc chứ cho H 1 điếu vẫn …thấy tiếc nên dứt khoát không cho cho dù nó nghĩ ra đủ chuyện để làm khó . OK , muốn giấy bãi nại thì có ngay , thuê người đánh máy và nhờ ký là xong .
Từ lúc gặp H cho tơi lúc đưa giấy bãi nại cho hắn là đúng 9 ngày , và tất nhiên là đến ngày thứ 10 mới lấy được xe . Ngày thứ 9 này H bảo mình chuẩn bị 1T để đóng phạt , đến ngày thứ 10 , H trả lại bằng lái 1 với 1 lỗ bấm , 50 K tiền giữ xe 10 ngày và 400K tiền phạt nộp cho kho bạc .

H chắc đã quên điều thứ tư trong 6 điều dạy của Bác
“Đối với nhân dân phải kính trọng, lễ phép”

Thái độ xấc láo , trịch thượng và vòi vĩnh …miễn bình luận , cái quan trọng là không còn thấy 1 chút tình người trong con người này .

4 năm trôi qua , nhìn bàn chân của vợ lại nhớ tới chuyện xưa .(người ta gọi là “nhớ bài lai” )


(*) Tiêu đề nhại theo cái đêm hôm ấy đêm gì của Phùng Gia Lộc
(**) Người có đôi mắt “lưỡng nhãn bất đồng “ thường bị cho là loại ...lừa thầy phản bạn

7 nhận xét:

  1. Gia đình bác Gà tai qua nạn khỏi là vui rồi, với loại người ấy mà mình nghĩ đến hoài chắc là chỉ mệt mình thêm thôi, tụi nó đâu có hề hấn gì, ở ác sống lâu sống khỏe lắm :) Hehe thôi viết ra để xả stress, bây giờ thì vui vẻ hen bác Gà !

    Trả lờiXóa
  2. Hihihi , lâu lâu nhớ lại chuyện xưa cũng cay lắm , viết ra để xả stress. Bây giờ thì ổn rồi .

    Trả lờiXóa
  3. Ông bà mình nói Ở hiền gặp lành, tai nạn như vậy mà gia đình bác Gà vẫn bình yên là hạnh phúc rồi. Luật nhà nước ban hành là để cho vui thôi, còn áp dụng vào thực tế thì toàn dùng lệ không à.

    Trả lờiXóa
  4. Đúng rồi đó trannhien à , nhiều cái lệ thật không thể hiểu nổi

    Trả lờiXóa
  5. Mấy tên CA chuyên đóng vai ác . ..Chán

    Trả lờiXóa
  6. thằng cảnh sát bị thần Kinh thật rồi! Mẹ cha nó.

    Trả lờiXóa
  7. Còn tệ hơn cả thần kinh nữa đấy themgaidep à , phải nói là bị bệnh dại mới đúng ! heheheheee

    Trả lờiXóa