Sư huynh tôi , tôi thường gọi thế vì chúng tôi là đồng nghiệp - đồng môn vả lại bác ấy già hơn tôi chẵn chục .
Một buổi sáng nọ , không rõ đi đứng thế nào thế nào mà sư huynh tôi bị một chiếc xe tải phang thẳng vào người , may mà chiếc Yamaha của anh ấy không sao cả , chỉ có người thì bất tỉnh nhơn sự và được đưa thẳng vào bệnh viện Huyện , hóa ra tài xế xe tải lại là đức lang quân của một nữ đồng nghiệp , tôi đoán già đoán non không rõ họ có ân oán thế nào (!).
Phụ trách ca này là Bác sĩ N , bs cho chụp phim và chẩn đoán là gãy chân trái , gãy chân thì tất nhiên phải băng bột rồi , băng bột từ bàn chân đến tận bẹn , hai chân còn lại tất nhiên là không phải băng bột vì chúng không gãy . Bác sĩ N nói như đinh đóng cột rằng "đi khắp Việt Nam thì cái chân này phải băng bột thôi " , ừ gãy thì phải băng bột đó là chuyện tất yếu rồi
Chiều hôm ấy , mưa to gió lớn nhưng tôi cũng đôi áo mưa xuống thăm sư huynh , tôi xót xa cho sư huynh lắm , nhưng xót xa cho tôi cũng không ít , tình huynh đệ , nghĩa đồng môn - dù bận rôn đến cỡ nào tôi cũng phải giúp huynh một phần công việc đang dang dỡ dù thân tôi ốm yếu còm nhom mà công việc thì không có ngày chủ nhật.
Vài ngày sau , sư huynh tôi lên Đà lạt , chẩn đoán chân không gãy , sư huynh không tin nên vào tận Sài gòn , và chân cũng không gãy , người ta cho tháo băng ngay . Tôi thở phào nhẹ nhỏm , chỉ bị thương chút phần mềm thôi , vài tuần là khỏi .
Thế mới hiểu tại sao , con bé Tú kia 26 điểm thi vào Y khoa mà không đỗ , để cho mấy anh lèm nhèm cử tuyển , tại chức , chuyên tu Y khoa nên cái chân không gãy biến thành cái chân gãy , băng bột trắng toát.
Năm nào tôi cũng phải đóng BHYT cả khối tiền chứ tôi ứ có vào mấy cái lò sát sinh ấy , không thì có ngày teo oan mạng , cảm cúm lèm nhèm thì tự làm bác sĩ ra tiệm thuốc tây kê toa , nặng thì vào thẳng Sài gòn cho nó an toàn .
Đã có lần , một cô nọ đẻ không được một thời gian khá dài vì bị đau ruột thừa mà người ta cắt nhầm mất 1 buồng trứng vì bị cho là u nang . Mấy vị BS vùng Huyện vỗ tay khen nhau vì phát hiện sớm bệnh ...
Và có một chuyện mà giờ tôi mới hiểu , một cô nọ có chồng bị trĩ , phải đi cắt búi trĩ, cô ấy nhất quyết xông vào phòng mổ , bác sĩ tất nhiên không cho vào rồi , cô ấy khóc vì lo sợ . Mình nghĩ chuyện nhỏ như con thỏ ,có gì mà phải lo với sợ nhỉ ? hóa ra là "trung tâm vui chơi giải trí " và "khu vệ sinh " nằm gần nhau , bác sĩ mà cắt nhầm thì bỏ mẹ , tàn đời mất !!!.
BS cũng nhầm à! Chết thật! À BS đó học "chuyên tu" à! Pó tay...
Trả lờiXóaEm chả biết BS hôm ấy có chuyên tu không , nhưng mà em biết có một số là như thế bác à .
Trả lờiXóaNhưng chân không gãy mà thành gãy và bó bột thì chịu hết xiết .
haha " hai chân còn lại tất nhiên là không phải băng bột vì chúng không gãy " à ((:
Trả lờiXóaĐây là chuyện hay nhất trong mùa bão phải ko N ?
Trả lờiXóaHihi , chân không gãy nhưng chưa đi được nên tuần sau N phải day thay 2 tuần - còn tuần này được nghỉ xả hơi - trời lại bắt đầu nắng nên người thấy nhẹ nhàng , sảng khoái .
Trả lờiXóathay, sao thay k viet tin j ve lop hit dzay.
Trả lờiXóaBác sĩ huyện này trước giờ chẩn đoán cho bệnh nhân khả năng đến 99% là sai, nhưng biết đâu sư huynh bác Gà là bệnh nhân thứ 100 thì sao hehehe.
Trả lờiXóa(Nhại theo 1 câu chuyện dzui, đừng chê em dốt Toán nha bác Gà kha kha)
E hèm , ai nào dám chê , hihiiii
Trả lờiXóala mot giao vien nhung noi chuyen nhu the thi khong dung la mot giao vien thuc thu chut nao het.
Trả lờiXóaEm nghĩ mai mốt bác Gà phải cho anh cu Gôn vào Y khoa để bác có hắt hơi sổ mũi thì đã có người bốc thuốc liền. Con trị cho cha, chắc cú. Khỏi cần bác sĩ huyện nữa, hihi.
Trả lờiXóa+NBĐ : Để xem xét lại phương án này hihiii .
Trả lờiXóaNhưng cu Gôn hiếu độgn av2 cẩu thả lăm chú Mỹ ơi.
www.9a2school.tk
Trả lờiXóaNặc danh nói...
Trả lờiXóala mot giao vien nhung noi chuyen nhu the thi khong dung la mot giao vien thuc thu chut nao het.
Nói ra cái xấu là đấu tranh cái xấu, chính là bảo vệ mình và mọi người. Bảo vệ cái xấu, cái kém cõi cần phải coi lại nha!Nếu bố bạn là vị sư huynh đó, bạn nghĩ sao?
Bác sĩ thế thì chán nhỉ. À ... mà lỗi của cái máy chụp X quang nữa chớ anh Gà, máy chụp sai thì Bác sĩ chẩn đoán sai chớ bộ :D (bênh ông BS chút, vì thằng em trai em cũng là bác sĩ anh Gà ạ !)
Trả lờiXóaHahahà , đọc coment của tran nhien luc sáng , nhưng để chắc ăn , lấy điện thoại gọi cho nạn nhân tình hình thế nào , phịm chụp rất tốt , đi Đà lạt và Sài gòn không phải chụp lại , lỗi là do người đọc phim , chân không gãy thành chân gãy . :D
Trả lờiXóaĐúng là sinh mạng con người không thẻ coi thường, nhưng thôi bỏ qua, có thể trong một lúc mất thăng bằng.... Có một điều chắc chắn là trong đội ngũ nghành Y dù tuyến xã hay tuyến huyện vẫn có những người nhiệt tình và luôn nâng cao tay nghề, rất mong các cô,chú,anh, chị không buồn, hãy xem đó là bài học của nghành, còn rất nhiều người dân cần sự đóng góp của quý vị. Mong BS N rút kinh nghiệm cho bà con nhờ!Bà con cũng nên quên chuyện này để nhớ những chuyện vui !
Trả lờiXóaHi...hi... Nếu mà như vậy thì ông BS này dốt hết thuốc chữa rồi. À... (lại à nữa hehe), biết đâu đấy ông này là BS sản khoa, lúc Sư huynh của anh Gà vô bênh viện, BS ngoại chấn thương đi vắng ổng khám thay. Lỗi này mang ra kiểm điểm thì sẽ có cái câu muôn thuở "...tại tôi nhiệt tình giúp đồng nghiệp quá... nên...." khà khà khà....
Trả lờiXóaCòn nếu xét lỗi của tay BS này như các Bác đã nói ở trên, nghĩa là đụng tới giáo dục và đào tạo... thì chắc em phải dùng tới cái câu gì của Bác Go dùng làm chữ ký ấy hehehe...
Thôi thì trong cái rủi cũng có cái may,Sư huynh anh Gà bình an thế là tốt rồi.
Hhihii , sáng qua thấy sư huynh cà nhắc , vác xe máy chạy đi uống café sáng vì ở nhà cả hai tuần nay rồi , thế là ôn rồi trannhien à .
Trả lờiXóaĐọc comment của trannhien không nín được cười hahaaaaaa