Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

Ai đã nhẫn tâm giết chết cây vú sữa ?


Mấy tháng nay chẳng hề bận tâm, nhưng từ hôm kể cho các bạn nghe về cây vú sữa sau vườn “ đột ngột từ trần “ mình cứ băn khoăn mãi .  Suốt mấy đêm liền trằn trọc không ngủ, cứ nghĩ vì sao cái cây đang mạnh khỏe, to lớn như thế chỉ bị chặt mấy cành mà lại chết .  Đến bụi cỏ cắt ngang còn trơ lại gốc mà nó vẫn sống, vẫn sinh sôi nảy nở hơn xưa huống gì đây là một cây cổ thụ .

          Dạo còn ở trọ dưới phố, cạnh nhà mình  là nhà của gia đình ông Ba .  Một ngôi nhà gỗ nhỏ sạch, xinh .  Sân rộng .  Quanh sân là những luống hồng . Loại hoa giống ngoại lại được chăm sóc chỉn chu nên cho hoa kép đủ màu, ai nhìn cũng tấm tắc ngọi khen và muốn chiếm hữu .  Ông Ba có hai người vợ .  Hai người này lại là cô cháu với nhau .  Có lẽ, ông thấu hiểu thấm thía cái câu :  “Ếch kêu dưới bụi tàn ô / Dượng mà lấy cháu bỏ cô sao đành “  nên ông tẻm con cháu nhưng không vứt bỏ bà cô .  Thế là cô cháu trở thành chị em, vợ cả vợ hai .  Gia đình có vợ cả vợ hai thường lục đục .  Đó là chuyện thường .  Ông Ba rất khéo .  Ông có mấy tuyệt chiêu mà bọn đàn ông nên học tập .Khi biết có phong ba bão tố sắp nỗi lên, việc trước tiên là ông bưng các chén kiểu, dĩa sứ cất vào tủ rồi chốt lại cẩn thận, chì chừa bên ngoài mấy cái chén đá sứt, tô sành mẻ .  Tiếp đó là màn quát tháo ầm ĩ, tiếng đồ vỡ, miểng chén, miểng tô, dĩa văng tứ tung .  Đến lúc ông rút ra cây rựa dài ngoằng thì hai bà vợ mặt mày xám ngoét không còn chút máu .  Chẳng nói chẳng rằng, ông ra sân vung rựa xoèn xoẹt phạt ngang gần sát gốc các bụi hồng .  Nhìn những cánh hoa mãn khai rơi lả tả, ai thấy cũng tiếc hùi hụi, riêng ông vẫn thản nhiên mặt lạnh như tiền .  Nếu sóng chưa lặng, gió chưa im, ông lại vào nhà rút chiếc roi mây gác sẵn trên tường, vụt cho mỗi bà năm bảy roi, thì tất cả lại đâu vào đó . Hòa bình tái lập, việc ai nấy làm .  Lại thấy ông chiều chiều tưới nước, bón phân cho mấy bụi hồng .  Chừng tháng sau, những cành tơ vươn lên .  Đến mùa, hồng hoa lại khoe sắc thắm, có phần rực rỡ hơn xưa .

          Dạo 1954 tôi làm ở đồn điền trà J.Bastos  B’lao .  Đồn điền vào loại rộng nhất thời bấy giờ .  Bạt ngàn một màu trà xanh .  Đến mùa thu hoạch, hàng mấy trăm công nhân lưng gùi tay hái .  Những lô trà nào đã thu hoạch xong phải trải qua một công đoạn mới gọi là Détaillage .  Détaillage là một thuật ngữ, có thể hiểu là cắt tỉa triệt để .Phải cắt chéo chứ không được cắt ngang .  Cắt ngang sẽ có mặt cắt tròn, nước mưa  đọng lại trên đó không tốt .  Cắt chéo cho mặt cắt hình ovale, cách này còn gọi là vạt móng ngựa ( mặt cắt giống hình móng ngựa ) nước không đọng lại .  Lô trà nào đã cắt xong,  nhìn từ xa, bạn có thể mường tượng như vô số cánh tay khổng lồ từ dưới đất vươn lên xòe ra những ngón tay kỳ dị .  Chừng một tháng sau, trãi qua vài cơn mưa, đồi trà lại phủ kín một màu xanh tươi hơn trước .  Đặc tính của cây cối là vậy .  Chặt, cắt, tỉa chỉ là phương thức kích thích cho cây tăng trưởng tốt hơn .  Từ đó suy ra, cái chết của cây vú sữa nhà tôi có nhiều uẩn khúc .



          Con Gà Cồ bắc thang trên nóc nhà cầu, leo lên đưa tay níu thử vài cành .  Giòn rụm .  Gẫy ngay .  Rồi lại đưa tay sờ quanh thân cây, xuống gần phìa gốc .  Trời ạ ! Ban thấy gì chưa ?  Zoom ảnh to lên một chút .  Đó .  Cái lổ .  Những cái lổ .  Những cái lổ tròn, đều tăm tắp, đường kính miệng cở hai phân .  Có tất cả sáu lổ như vậy .  Không dễ gì dùng vật nhọn để đục như thế, tròn, đều .  Chắc chắn là phải dùng khoan .  Gốc vú sữa to lắm, có khoan mươi, mươi lăm lổ cũng chẳng nhằm nhò gì nếu người ta không đổ vào đó một loại hóa chất, tôi ngờ rằng, là acide đậm đặc .  Có như vậy mới đốt được toàn bộ rễ . Không còn rễ, làm sao có dưỡng chất nuôi cây .  Cây chết là lẽ tất nhiên .  Như vậy đã rõ .  Cây vú sữa góc vườn nhà tôi đã bị ám sát/bức tử/đầu độc gọi cách nào cũng đúng .  Sao lại thế nhỉ ?  Việc tìm ra kẻ xấu cũng chẳng khó khăn gì .  Kẻ xa lạ muốn vào đến gốc vú sữa phải vượt qua vài lượt tường rào .  Cây mùa này chưa có quả, giả dụ có quả đi nữa thì vào hái một mớ rồi chuồn cho nhanh, thì giờ đâu mà làm chuyện ấy .  Chỉ cần dùng phương pháp loại suy là xong ngay .  Nhung rồi để làm gì ?  Đằng nào thì cây cũng đã chết, nói ra  cũng chẳng cứu vãn được gì lại còn mất tình làng nghĩa xóm .  Thôi thì, cứ để gió cuốn đi cho lòng nhẹ nhàng, thanh thản .  Nhưng tôi vẫn thầm nghĩ rằng, ai kia cũng có lúc bất chợt thấy lòng chẳng đặng bình yên khi đã nhẫn tâm cướp đi sự sống, dù chỉ là sự sống của cây, một loài vô tri vô giác .


Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Nó chết thật rồi ...




Cây chia làm 2 nhánh


Mấy hôm nay, Con Gà  Cồ ( anh của bạn Gỗ Mun ) hết ra lại vào, miệng lảm nhảm : “ Chắc nó chết quá ! “ . Vừa rồi, Người Kia lại giọng rầu rầu : “ Chắc nó chết thiệt đó anh “ .  Chết gì mà chết .  Nó mạnh khỏe, to lớn, vạm vỡ như thế, có vác búa tạ ra đập chục phát chắc gì nó chết huống hồ là mới bị chém có mấy rựa mà chết cái giống gì .  Nói thì nói vậy, rồi tôi cũng lò dò ra thăm .  Tôi đến sát bên nó, đưa tay sờ làn da bỏng tróc của nó, căng mắt nhìn thật kỹ suốt từ trên xuống dưới, tịnh không có một mảy may gì dấu hiệu của sự sống .  Nó đã chết .  Nó chết thật rồi .  Nó, cây vú sữa sau góc vườn nhà .

          Mới mấy tháng trước, nhà bên có sang xin mé mấy nhánh sà trên nóc, mình bảo, được rồi, cứ hết mùa quả thì  chặt đi, không sao đâu .  Cứ nghĩ, cây cối mà, nó như giặc Phạm Nhan vậy, chặt đầu này lại mọc đầu khác .  Nào ngờ, từ dạo ấy cây cứ suy dần rồi chết khô .  Hè vừa rồi, nó cho trái khá nhiều, hay đâu, dó là mùa quả cuối cùng .  Nếu tính tuổi, nó cũng đã tròm trèm bảy mươi chứ chẳng chơi .  Năm 1966  dọn về ở đây thì cây đã có trái .  Lúc bấy giờ khu nhà này có đến bốn hộ ở thuê nên cây vú sữa coi như là tài sản chung, mình cũng chẳng mấy quan tâm, cứ đến mùa trái, mấy lũ trẻ nhà bên í a í ới, tha hồ trèo hái .  Mãi đến năm 1973, sau khi mua lại cơ ngơi này, cả nhà mới ngắm nghía tới nó .

          Mà lạ, nói chắc chẳng mấy ai tin, cây vú sữa này khi lên khỏi mặt đất chừng hơn một thước thì chẻ làm hai nhánh, xoắn nhau nửa vòng rồi vươn về hai phía .  Nhánh Đông cho trái màu trắng còn nhánh Tây thì quả tím rịm .  Nhưng dù ở cành nào, quả cũng có chất lượng tuyệt vời, vỏ mỏng cơm dày, ngọt lịm, cái vị ngọt thanh thanh cho ta cái cảm giác sảng khoái, nuốt qua cuống họng một đổi rồi chép chép miêng vẫn còn cái dư vị đậm đà .  Cầm một trái trên tay, dùng dao cắt ngang phần cuống rồi dùng muỗng múc ăn trông rất lịch sự nhưng hơi điệu đàng không bằng ngồi vắt vẻo trên cây, hai tay cầm trái vú sữa, vừa vo tròn vừa bóp nhẹ, khi trái vừa khẻ nứt thì kê miệng vào hút. Một dòng sữa sền sệt tuôn vào, ngọt cả tim gan phèo phổi, thế mới thú .

          Những năm khó khăn, đồng lương khiêm tốn, cứ đến mùa cây cho quả cả nhà mừng lắm .  Mỗi sáng hái chừng ba, bốn chục quả bán cũng được bảy, tám ngàn,  có khi hơn chục ngàn góp vào tiền chợ .  Cây với người, có quá nhiều kỷ niệm .  Nhớ có lần, cách đây cũng đã ba mấy năm .  Vào một buổi sáng, đang chuyện trò với mấy người bạn, chợt thấy ông-hàng-xóm-khó-tính tay xách rựa, chẳng hỏi ai,  xăm xăm đi thẳng ra sau vườn .  Thấy lạ, mình đi theo hỏi, ông định làm gì vậy ?  Ông ta đáp gọn lỏn, đốn cây vú sữa .  Đốn cây vú sữa ? Tại sao lại đốn ? À, lá rụng bay sang dơ quá, phải đốn thôi .  Lời qua tiếng lại một lúc, ông ta nhất quyết đốn cho bằng được .  Chẳng nói chẳng rằng, Người Kia chạy thẳng vào bếp, rút  một cây rựa phát dài non mét rưỡi, ra đứng đối diện với ông-hàng-xóm-khó-tính rồi dõng dạc : “  Tôi thách ông đó, ông mà đốn cây vú sữa thì tôi cũng đốn rụng cặp giò ông luôn, đứa nào nói gian làm con chó !”  Mẹ cha ôi ! Tôi không tin vào mắt mình nữa .  Bình thường Người Kia vốn dịu dàng, nhỏ nhẹ, chẳng bao giờ lớn tiếng hơn thiệt với ai nửa lời, thế mà giờ đây chắc là bức xúc lắm, giận  kẻ ngang ngược kia lắm, trước mắt tôi Người Kia cứ như một nữ tướng sắp xuất trận,   dáng vẻ oai phong lẫm liệt, đứng dạng chân, hai tay chống trên cán rựa dài, mặt hầm hầm nhìn người đối diện .  Thấy bộ dạng hung dữ, gương mặt  đằng đằng sát khí của đối phương, ông-hàng-xóm-khó-tính đang hùng hùng hổ hổ bỗng trở nên nhủn như con chi chi, lầm lũi cắp rựa ra về .  Đến lúc đó, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm .


        Buổi chiều, tôi nói, sao hồi sáng em làm gì ghê dữ vây ?  Người Kia cười .  Mình hiền quá cũng không được anh à, hiền quá dễ bị người ta ăn hiếp .  Đôi khi cũng phải biết xù lông nhím một chút để tự bảo vệ chứ .  Lới nói nghe chí lý .  Mà nè, nếu hồi sáng ổng cứ đốn thì em có dám chém không ?  Dại gì chém, chém rồi di tù sao .  Lại cười .  Thế đó, một kỷ niệm khó quên .  Cây và người gắn bó quá đổi thân thiết .  Đi đâu xa là nhớ về góc vườn nhà, nhớ về cây vú sữa .  Bây giờ, cây còn đâu …

vú sữa tím

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Nha Trang mùa thu - Đam mê và nuối tiếc

Hoàn toàn không phải tôi đã trót đam mê để rồi nuối tiếc - chỉ tiếc rằng trong một khoảng thời gian rất ngắn ở Nha trang tôi chửa thỏa hết niềm đam mê của mình.
Tôi thèm mốt chút không khí hội hè , một chút gió máy cùng các chiến hữu khắp nơi từ Hà nội -Hải phòng - Sài gòn . Mấy giải vô địch quốc gia cờ tướng cá nhân và đồng đội mấy năm liền ở khoảng cách khá xa , nhìn Trung_cadan -6789 - themgaidep ...  đưa tin nóng hổi , sôi động tư phòng thi đấu  , nhưng các giải diễn ra vào những khoảng thời gian mà tôi không thể thu xếp để sát cánh cùng các đồng đội nên cũng hơi ...ức chế.

Năm nay , giải được tổ chức tại Nha trang , không thể đi nhiều ngày , đăn đo một chút ,dẹp bỏ mọi thứ lăn tăn sang bên , tôi quyết định lên đường - Khoảng cách gần 200km , 2 cái đèo , đi về trong ngày , mệt , nhưng kệ - ta cứ đi .

Tìm được một bạn đồng hành , một đồng nghiệp , yêu cờ - còn gì bằng , 2 người cùng đi . Từ 3h sáng ngày chủ nhật tôi đã thực dây sớm - hành trang lên đường chỉ bộ đồ mặc trong người và 1 chiếc máy ảnh , thế là đủ , 3h25 chúng tôi xuất phát trực chỉ hướng Đà lạt , sương mù dày đặc hơn tiêng đồng hồ sau mới quả khỏi đèo Dran đến Đà lạt , trời vẫn còn mờ mờ , se lạnh- chúng tôi tiếp tục đổ con đèo thứ hai Khánh Lê -Khánh Vĩnh . cách TP Đà lạt chừng 30km , trời đã sáng hẳn , đương mới mở khoảng 5 năm nhưng khá xấu , tuy vậy khung cảnh khá đẹp , chúng tôi dừng lại một chút để chụp vài tấm ảnh .




7h30 tôi đã tới Diên Khánh , gọi điện đánh thức Trung-Cadan và 6789 dậy , quả thật hắn còn ngủ ,6789 thì không bắt máy , sau tôi mới biết điện thoại hắn để trong túi quần nhưng quần thì không mặc trong người .

30 phút sau , vừa đi vừa hỏi đường , người dân Nha Trang rất nhiệt tình , chúng tôi đến ngay khách sạn Quốc tế , nơi đang tổ chức thi đâu và cũng là nơi Trung_cadan ,6789 và đồng bọn đang ở đó. Trung chạy xuống đón chúng tôi , vai đeo xách , tay cầm cái ...bị.
(Thì ra là cái xách đựng laptop và cái bị đựng máy ảnh)
Quen nhau cả 8 năm nay , từ lúc kết nghĩa huynh đệ trên CXQ , đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau nhưng dương như chúng tôi đã gặp nhau từ lâu lắm rồi .Tranh thủ ghé vào một quán ăn ven đường lót dạ sau đó ghé vào một quán cafe , toàn chuyện cờ với quạt đang diễn ra , "anh ạ làm lãnh đội phải đanh đá " - tội là gì ngon này , nó đánh đá nổi tiếng nhất trên thanglongkydao.com rồi còn gì :D.

Cafe xong , Trung la làng lên vì cái bị đâu mất tiêu , hóa ra để quên bên quán ăn , chay qua lại bên ấy - vẫn còn " Người Nha trang lành thật anh ạ , ở ngoài em nò nó đi vào bộ phim kinh điển " cuốn theo chiều gió rồi anh ạ" :))

Trung dẫn tôi lên hội trường đang diễn ra cáctrận thi đấu , phía trước sảnh là HLV Trần Viết Bảo đang ngôi suy tư một mình , tôi và Trung ngồi nói chuyện với anh một lúc thì 6789 từ trong hội trường  bước ra - 6789 , một mỹ nam tử của thanglongkydao.com , làn da ngâm ngâm , rắn rỏi - đôi mắt hơi  ...gian gian , có lẽ phụ nữ yêu cái ánh mắt của hắn sao ấy nên nghe giang hồ đòn đại hắn rất đào hoa.
...và 6789( Đinh Tuấn Anh)

 Chúng tôi vào phòng thi đấu , ban đầu cuong_dk bảo tôi răng , anh cứ xưng là lãnh đội Lâm đồng đi để trọng tài cho bước qua cửa nhưng tôi không làm thê vì đã có  hai  anh chàng đẹp trai trung_cadan va 6789 bảo kê rồi. Trung và 6789 tiếp tục tường thuật trực tiếp diễn biến các trận đấu lên thanglongkydao. Tôi đi mội vòng , lặng lẽ đứng sau lưng Nguyễn Huy Tùng xem em thi đâu thế nào -chắc chắn Tùng không hề hay biết sư có mặt của tôi vì đang tập trung cao độ để đối phó với nước mã của đối phương đang chiếu tướng, liếc mắt sang bàn Trang tơ , Trang nhoẻn miệng cười và nhìn anh mắt của Trang - tôi nghĩ Trang đang thắng thế , và ván đó Trang thắng Phan Tri Châu - Tuấn Alex ngồi cạnh bàn Trang và nhìn tôi , nháy mắt 1 phát hàm ý bào rằng em đang gác anh 52-34 trong trần cầu Fanrasy ban tối ấy :D ( chỉ tiếc là thời gian quá ngắn nên tôi không có dịp nói chuyện với Tuấn và Tùng). Sau đó tồi ngồi vào khu vục tác nghiệp của thanglongkydao cùng Trung.

Trung_cadan và Congaco_H1R5 


Lúc này tôi mới thấy việc đưa hình ảnh và các thông tin nong hổi lên diễn đàn cực như thế nào mà chỉ  có đam mê mới làm được , công việc vô cùng vất vả. Khán phòng chật chội ,người đông đúc , ngột ngạt - để đưa được tin bài nhanh chóng , Trung dùng máy anh chụp lại biên bản của các kỳ thủ và xem từ màn ảnh nhỏ xíu ấy , vừa xem vừa dịch biên bản tuy viết bằng tiếng Việt nhưng chữ của đa phần các kỳ thủ giống chữ Hàn , chữ Nhật vậy .
Ngồi trong phòng thi đấu khoảng chừng tiếng , tôi và Trung ra ngoài , cùng uống cafe và trò chuyện với với anh Bảo , HLV đội tuyển Hà nội...

Nhìn anh , tôi không nghĩ anh đã 63 với 3 cháu nội , anh khá trẻ so với tuổi của mình , nói chuyện cực duyên  . Anh đi nhiều và đọc nhiều  , trải nghiệm nhiều nên kiến thức khá rộng , nói chuyện thu hút người dối diện . Kết nhất cái câu mà anh tường thuật lại "hai chị em mình không nên ghen với nhau mà phải  đoàn kết với nhau để ghen với chúng nó " - không nhịn được cười. Có lẽ anh duyên quá nên mới có chuyện hai chị em đoàn kết để cùng ghen với chúng nó :)).
Học trò của anh thì đấu nhưng  trông anh không hề có vẽ sốt ruột lo lắng ,trông đứng trông ngồi hay là phải vào trong xem chúng nó đánh đấm  thế nào - anh rất điềm tĩnh .



Một lát sau Đặng Hữu Trang  (dangtrang90) và Cao Phương Thanh thi đấu xong và cùng đi ra .
Phải nói đây là cặp đôi đẹp nhất làng cờ Việt Nam hiện nay , tài sắc vẹn toàn .
Nàng : Đương kim vô địch Quốc gia
Chàng : Sinh viên vừa tốt nghiệp đại học , đã từng  đánh giải A1 toàn quốc , phải nói Trang là một kỳ thủ có trình độ thuộc hàng bậc nhất trong các kỳ thủ với tấm bằng đại học trong tay , còn về kỳ nghệ thì đố thằng sinh viên nào đánh thắng được chú em này .
cả hai đều  bẽn lẽn , ít nói :)) vì phần nói bị hai ông anh trung_cadan và 6789 giành nói hết trơn rồi ....

Trò chuyện được một lúc , chúng tôi vào lại phòng thi đấu để chụp vài tấm ảnh lưu niệm, bỗng nghe tiếng cãi vã ầm ĩ - Ra là do ức chế với cách làm việc của trọng tài , không cho lãnh đội  vào phòng xem gà nhà thi đấu nên một lãnh đội của một đội tuyển phía Nam to tiếng với trọng tại ...
Lúc này đã quá 11h , chỉ còn lác đác vài bàn còn thì đấu . Chúng tôi chụp ảnh và đi ăn trưa , có lời mới đi uống cùng anh Bảo nhưng tôi đã bận đi cùng hai chiến hữu Trung_cadan và 6789 cùng cặp đôi Trang_Thanh.

Kết thúc vòng đấu thứ ba , lúc này đã hơn 12h  , Trung_cadan , 6789 và cặp Trang Thanh cùng vơi tôi và anh Bạch ( bạn đồng hành của tôi) kéo nhau ra một quán hải sản tươi sống trên đường Trần Phú - Trung và 6789 chấm chỉ hàng loạt con đang bơi trong hồ  để nhà hàng làm ngay- một két  Sài gòn xanh chai lùn được gọi ra , nhưng chừng đó chả thấm gì với 6789 nên phải thêm một chai rượu nữa :D .
Chuyện trò rôm rả , pháo nổ tưng bừng dù nhà nước đã cấm :)) , xung quanh chuyện trọng tài , BTC giải và những chuyện xung quanh cờ với quạt. Cả Trung và 6789 đều có những ý tưởng táo bạo và những mong muốn cho sự phát triển của làng cờ .
Tôi đã thể hiện mình là một ... lực sĩ cử tạ có đẳng cấp khi nâng lên nâng xuống liên tục :))- nhưng chừng đó cũng đủ tê tê rồi :D.
 Ngồi một lúc thì có sự góp mặt của Thái - thành viên BCH của Hội cờ Khánh Hòa với những câu chuyện về làng cờ KH.

14 h , sau khi chia tay Thái, chúng tôi kéo nhau ra bờ biển - Trung -Trang-Thanh đi trên 1 chiếc taxi còn 6789  đi cùng tôi và anh Bạch ,vướng một ngã ba đèn đỏ nên mất dấu xe của Trung ,làm phải chạy lên chạy xuống mấy lần trên đường Trần Phú mới gặp lại Trung .

Gọi  mấy chiếc ghế nằm  trên bờ biển chúng tôi ngả lưng ngắm biển , 6789 và anh Bạch còn đủ sức làm thêm vài lon  , còn Trung làm một giấc ngon lành- dáng nằm của hắn quả là khó tả , tôi chỉ ghi lại vài tấm hình ,nhưng thôi , không đưa lên kẻo lại bảo ỷ làm anh cứ "dìm hàng" em út :)).

Trong lúc nói chuyện cùng 6789 , tôi cũng không quên làm một paparazzi chính hiệu khi  thấy nhưng bóng hồng với bikini trên biển :)).
Chuyện đâu lắm thế trên trời dưởi biển , về cờ , về cuộc sống , chuyện đời ...thoáng chút đã hết 2 tiếng đồng hồ, lần đâu gặp nhau mà sao chúng tôi hạp nhau đến thế.
16h chúng tôi chia tay bắt chặt tay Trung , hẹn ngày gặp lại. 6789 đưa tôi ra tận xe tôi ôm siết chặt hắn , thằng đệ đáng yêu - sẽ có lúc huynh đệ mình lại gặp nhau .
Lúc này tôi vẫn chưa về và quay lạch KS Quốc tế ...

Đoàn tp HCM cũng ngay tại khách sạn này , tất nhiên trong đó phải có ldtk -Quốc tế đại sư Trần Chánh Tâm  , bạn bè thân thiết thường gọi y là lão lẩu dê - không hiểu sao năm nay ldtk mấy vòng đầu kết quả không như ý , lúc sang vào phòng thi đấu , đảo mắt khắp phòng nhưng chả thấy y đâu . Không tiện đi lại lăng xăng tìm kiếm nên đành để gặp sau. Dạo vào SG năm kia  , Tâm đã chở tôi đi nguyên một ngày dọc ngang khắp Sài Gòn , mới đó đã hơn hai năm , giờ mới có dịp gặp lại.
Gọi mãi - không rõ tính trạng điện thoại có giống 6789 hay không , nhưng cuối cùng thì nhận được liện lạc - thì ra y đang ngủ . Hai năm không làm Tâm thay đổi bảo nhiêu , vẫn béo tròn và nói chuyện dễ thương như ngày nào , chỉ có có ... cờ thấp đi một chút (lại dìm hàng thằng em một phát :)) ) .
3 anh em rủ nhau ngồi quán cafe , cù rủ y là một tí nhưng với lý do giữ gìn sức khỏe để cho các vòng đấu sắp tới nên anh em chúng tồi chỉ đi ăn bún chả  .



17h 15 , chia tay Tâm chúng tôi mới bắt đầu quay về Đơn dương .
Cơn bão Gaemi làm cho nhiều ngày qua mưa liên tục , may sao ngày chúng tôi đi trời vừa tạnh cho dù dự báo thời tiết ngày này mưa to gió lớn . Khi xe lên đèo, lúc này trời mua rất lớn , hết mưa thì sương mù dày đặc không thấy đường nên xe phải nhích từng  cm , gần 5 tiếng đồng hồ mới về tới nhà , người rã rời vào tắm phát , bật ngay laptop lên xem chúng nó dìm hàng mình thế nào trên thanglongkydao.com.
Đọc đến comments của redtn2002- người bạn quen từ thời chơi cờ trên CXQ mà tôi thường ghẹo "gang thép Thái Nguyên - chất lượng Trung quốc ", năm nay Red cũng đánh cho đoàn Thái Nguyên.
Thời gian ngắn quá nên tôi chả nhớ được vì mãi tán chuyện- Lần sinh nhật vừa rồi tôi , bất ngờ tôi nhận được điện thoại chúc mừng của Red , hẹn lúc nào tôi ra Hà nội chơi thì Red sẽ từ Thái  Nguyên xuống ..., vậy mà bây giờ cờ hội gặp nhau rõ ràng đến như thế mà chúng tôi lại không gặp được nhau . Điều này làm tôi vô cùng áy náy, chả biết bao giờ tôi mới gặp Red.
Một ngày chủ nhật hoàn toàn nhưng không hoàn hảo- tôi đã tận dụng hết khoảng thời giàn có được của nhưng chuyến đi vẫn để lại cho tôi nhiều tiếc nuối , giá như tôi có thể đi được dăm ba ngày thì có thế đi hết trọn niềm đam mê của mình .
Biết rằng ngày này cô em gái Huyenmapu xinh tười từ Hà nội sẽ vào nhưng tôi rời Nha trang lúc chiều thì đến tối Huyền mới tối , tiếc thật nhưng biết làm sao ?
Thôi đành vậy....

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Ngày cuối cùng của mùa câu

Mới đó mà đã xong 3 tháng hè , cu Gôn vẫn còn nuối tiếc với cần với cá nhưng đã quyết định hôm nay là ngày cuối cùng của mùa câu năm nay , để chuẩn bị cho năm học mới.

Sang nay hai cha con quyết định chỉ câu khoảng 3 tiếng rồi về gác cần , nhưng thực sự chỉ có hơn 2 tiếng đã về.
Cả đập rộng lớn thế nhưng chỉ có hai người , kể cũng hơi buồn , không còn đông vui nhôn nhịp như những ngày trước , có lẽ do ảnh hưởng của đợt nắng nóng kéo dài .

Gôn sáng nay chỉ dùng một cần máy , ba dùng một cần tay dài 6,3m vì nước gần bờ khá cạn với lại chủ định câu giải trí một chút nên đem theo rất ít mồi để khỏi mê rồi ngồi dai  , nhưng ngày cuốiGôn đã kịp lập kỷ lục mới khi trong khoảng thời gian ngăn đó , Gôn đã kịp quay lên bờ 5 em khá to . 9h15 hai cha con cuốn cần ra về .

Hẹn mùa câu năm sau, cho dù trong vài tuần tới , sau khi đổ xuống vài cơn mưa lớn , mọi người sẽ lũ lượt vác cần lên đập - chắc cu Gôn nhìn theo không khỏi nuối tiếc sao mùa hè ngắn thế.

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Lai đi câu VIII : Con cá sẩy là con cá to (!)

Trời trở gió , dân câu gặp trời này thì dù chuẩn bị kỹ lưỡng lên kế hoạch từ trước , đa phần bỏ cuộc  , trừ một số ít vẫn đi chờ thời , chờ những đoạn lặng gió để quăng cần .
Cách đây vài ngày , trời cũng gió như thế nhưng hay không bằng hên , hôm ấy trúng đậm . Tự tin thế nên  sang nay ba và Gôn vẫn tiến ra ngư trường .

Dạo này thay đổi chiến thuật , không thèm bắt cả con sát bờ nữa , trang bị cần dài , cần máy bắt cá lớn ,nói là lớn thế chứ ở đập Đa nhim , cá vài lạng được xem là lớn rồi . Chơi kiểu này thì lâu lâu mới giật phát nhưng sướng tay, sáng nay ba được 4 em cỡ hơn bàn tay , Gôn thì vẫn ...nhăn nhó chờ thời trong sự sốt ruột cùng cực , lâu lâu lại cáu lên vì gió thổi văng cần . Bỗng lút phao , Gôn giật mạnh và cáu lên  vì dường như bị vướng gai , nhưng không , đầu cần quỵt mạnh xuống , trúng cá lớn rồi , vữa dẫn vào bờ , Gôn vừa la sung sướng , con cá trôi nổi lên khỏi mặt nước , áng chừng 2 kg vì to cũng bằng bắp vế , dặn Gôn từ từ , đừng nôn nóng - nhưng vì sợ sẩy mất  nên Gôn chơi tay đôi với nó , non kinh nghiệm nên phực 1 phát , con cá chạy mất - Gôn tiếc ngẩn tiếc ngơ - Đúng là cá sẩy là cá to - Càu nhàu , càm ram , nuối tiếc , các bạn câu bên cạnh cũng tiếc cho Gôn- trời xấu cá chậm ăn , mấy khi trúng cá lớn ..., , sau khi ba và các bạn câu xung quanh hướng dẫn Gôn xử lý tình huống gặp cá lớn , Gôn tiếc rẻ : " Vì còn mới 11 tuổi " - mọi người đều cười thông cảm ...  Sáng nay Gôn ra về trắng tay nhưng cũng có đước cảm giác sung sướng 1 đoạn khi kéo được cá lớn từ xa vào gần tời bờ ...

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Lại đi câu VII : Tía con nhà Gôn ra ngư trường

Sáng nay , tía -con nhà Gôn lại tiếp tục vác cần đi câu .
Khác chút là chuẩn bị xuất phát thì tự dưng chị RM (chị họ của Gôn) lấy máy bấm vài phát . Có lẽ vị vậy nên hôm nay đen cực , le que vài con cá khoảng chừng 0,5 kg , dăm ba lần có cảm giác sướng tay - May là tình hình chung cho toàn làng câu , ai cũng cuốn cần về sớm.
Chuẩn bị xuất phát , sau khi đã làm một đĩa cơm gà
Gôn tranh thủ "tạo dáng"
Nhin ra dân câu ...chuyên nghiệp

Với 2 chiếc mũ lát mua tần Sài gòn , nhưng mạt mũi vẫn đen thui
Gôn xách đếnmột  thùng mồi vỗ béo cho cá

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Lại đi câu VI : Ngày của Gôn

Lịch trình câu kéo , ngày đi ngày nghỉ vì ba Gôn không thể đi liên tục vì "mửng cái loi", vả lại phải có ngày nghỉ để chuẩn bị mồi câu , phao - cước -lưỡi ...
Gôn dạo này đã tỏ rất rất điệu nghệ trong mọi khoản , từ canh phao , bày biện chỗ ngồi , chống cần ..., tiến bộ rõ , trước đây một ngày , Gôn đã câu được nhiều hơn ba vài con , nhưng hôm nay mới thực sự là ngày của Gôn.

Sáng nay , vừa dàn đồ nghề xong , ba mở hàng bằng 1 con chép nho nhỏ xong im ru , Gôn làm liên tục 7 em , có con to bàng hai bàn tay Gôn , cần cong vút , rất chi là đã , vừa giật , Gôn vừa la rất to (!)cho cả làng cùng biết Gôn câu có cá , trong lúc đó xung quanh mọi người đều lặng lẽ vì cá không ăn mồi .

Còn nhớ , ba tưng trang bị cho Gôn 1 cần máy . nó nuốt của ba Gôn   hết mấy tram mét dây nhưng vẫn chưa được con cá nào vì địa hình lòng đập không dễ chơi món này .
Chiều qua Gôn lụi cụi vào cước , sửa sang lại máy câu - sang nay 2 cần tay , 1 cần máy , nhìn Gôn rất chuyên nghiệp , tưởng rằng quăng cần máy ra cho vui , ai dè Gôn quay vào liên tục 2 em "sọ dừa" và xảy 1 con khác . Đến 13h , trời nắng , cá chậm ăn dần , 2 cha con cuốn cần ra về , thành quả cũng hơn ký , tất nhiên câu về , Gôn lại xách thùng cả sang nhà hàng xóm nhờ  tiêu thụ giúp :)).

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Lại đi câu V : "Khai cần " và kỷ lục mới

Thật ra thì trong mùa này , cứ tuần 3-4 ngày , ba và Gôn cùng đi câu , riếng Gôn thì cả tuần nay không đi vì còn vi vu ở Sài Gòn với mẹ .
Thấy ba tưng bước hiện đại hóa "đồ nghề " nên anh Gôn nhân dịp vào SG cũng tự mình lưa chọn 1 cây cần cũng thuộc hàng " tầm cỡ ". Trong lúc đó bà anh Gôn ở nhà đi một mình đã sơ ý làm hỏng mất cây cần thứ thiệt nên đã gửi vào Sài Gòn sữa chữa , đồng thời từ SG cũng gửi về một cây  khác dài ngoẵn tận 6,3m để " đánh bắt xa bở "

Chiều hôm kia , lúc này chỉ anh Gôn có hàng xịn , lần buông cần đầu tiên khai trương cây cần mời dài 4,5 m nhưng nhẹ tơn , không may trời đột ngột mưa to gió lớn , sấm sét đùng đùng nên đánh cuốn cần về sớm mà chưa mần ăn được gì .

Sáng nay hai cha con mới chính thức "khai cần "

Hàng mới ..

..tưng bước "hiện đại hóa " dàn cần

Sản xuất từ đất nước mặt trời mọc , 3 cái cần ngót nghét tháng lương của ba 
..
Một buổi sáng thành công mỹ mãn , thiết lập kỷ lục mới trong mùa câu năm nay , chẵn 70 em ước chưng hơn3 kg  , chưa tính nhưng con đã cầm trên tay nhưng bị chích giật mình làm rớt xuống nước .
Toàn là " sọ dừa " (Rô phi loại lớn ) , trong đó phần của Gôn là 20 , và có con "sọ dừa" khi giật lên , Gôn hét tương lên " đây là con cá lớn nhất trong cuộc đời mà con câu được " :))




Sang nay về khá sớm bì chủ quan để "mồi là nhưng con trùn sống bò đi đâu hết , mặc dù còn chuận bị  "mọn lạ -độc-và ngon" nhưng hôm nay là ngày "sọ dừa " ghé bờ chứ không phải của chép nên món này hiệu quả thấp đi ...

Câu xong về , đếm , chụp ... sau đó tất cả đều được nhờ hàng xóm tiêu thụ giúp .. :))



Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Câu chuyện một bài thơ


Sáng hôm rồi dạo chợ, tình cờ gặp một em hoc sinh cũ .  Gặp tôi, em đon đả chào, rồi chẳng cần rào trước đón sau, em vào đề trực khởi luôn :  Thầy cho em xin bài thơ .  Tôi trố mắt ngạc nhiên, thơ gì ?  Tôi làm gì có thơ ?  Em tiếp : Dạ, bài thơ hồi thầy dạy cho tụi em đó .  Tôi vẫn chưa nghĩ ra, xưa nay tôi có thơ thẩn gì đâu .  Giờ thì em nhắc rõ hơn :  Dạ, bài thơ hình học “  Muốn tìm diện tích hình vuông “ đó .  Em xin về để dạy cho mấy đứa cháu ngoại .  Tụi nó học sau quên trước, em nghĩ, nếu có bài thơ đó chắc tụi nó nhớ lâu .  À, à… tôi nhớ ra rồi .  Tôi cười suýt sặc .  Cái mà em gọi là bài thơ, thực chất chỉ là một bài văn có vần có điệu cho dễ nhớ thôi .  Chuyện là thế này :   

      Dạo ấy, cách nay cũng đã năm lăm, năm sáu năm, tôi đang dạy lớp Nhứt ( lớp Năm bây giờ ) .  Thấy học sinh cứ loay hoay vất vả với mấy cái quy tắc hình học cứ lúc nhớ lúc quên, tôi bèn soạn ra một bài văn có vần theo thể lục bát để học sinh dễ nhớ .  Bài thơ có đoạn đầu nhu sau :

          Muốn tìm diện tích hình vuông
          Lấy Cạnh nhân Cạnh ra luôn khó gì
          Hình vuông muốn có chu vi
          Lấy Cạnh nhân 4 tức thì ra ngay
          Chu vi sẵn có trong tay
         Chia cho 4, có bề dài một bên

          Diện tích chữ nhật chớ quên
          Lấy Dài nhân Rộng đã nên số thành
          Khi nào muốn biết chung quanh
          Lấy Dài cộng Rộng số thành nhân 2
          Diện tích mà chia cho Dài
          Thành ra bề rộng chớ phai ghi lòng
          Chu vi một nửa lấy xong
          Đem trừ cho Rộng lại trông bề Dài

          Bình hành, diện tích khó chi
          Bề Nằm sẵn có nhân thì cho Cao
          Diện tích tam giác thế nào
          Phân nửa tích số của cao nhân Nằm
          . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
          . . . . . . . . . . . . . . . . . . .  . . . . . . . .
          Bài viết gói trọn nội dung chương trình hình học lóp Nhứt, từ hình vuông cho đến hình tròn, hình vành khăn/vòng hoa .

          Bài  viết xong, giờ đến công đoạn nhân bản . Việc này khá vất vả .  Giá như  có máy photocopy thì chỉ mất chừng mươi phút là xong nhưng đó là chuyện xa vời .  Muốn nhân bản phải có máy in Ronéo, gọi là máy chứ thật ra là quay tay và chỉ các công sở mới có .  Thế là mình in dã chiến theo sáng tạo .

          Trước tiên là phải mua một tờ Stencil rồi đánh máy bài viết lên đó .  Để có bản in tốt,  phải dùng bàn chải đánh răng lau chùi thật sạch các con chữ trên máy đánh chữ .  Tháo băng mực ra ( Không dùng băng mực nên đánh máy mà không nhìn thấy chữ ). Phải gõ phím thật đều tay để các mẫu tự  “ o , g “ không bị thủng, nếu thủng bản in sẽ bị lem .  Điều này đối với tôi không khó vì tôi đã từng học qua méthode dix doigts ( gõ bàn phím bằng mười ngón ) .  Đánh máy xong, dùng nẹp đóng một đầu tờ stencil lên một miếng ván, hoặc trên mặt bàn thật phẳng cũng được .  Bây giờ thì bôi mực in thật đều trên tờ stencil .  Giỡ tờ stencil lên, kê vào xấp giấy .  Dùng một que mềm ( bằng carton hoặc bằng bẹ chuối ) kéo nhẹ dọc theo tờ stencil .  Lúc này cần một người phụ nắm hai góc dưới tờ stencil để giỡ lên hạ xuống .  Mỗi lần giỡ lên thì rút ra được một ấn bản .  Phải bỏ mất bốn, năm tờ đầu vì mực chưa đều, bản in lem luốt .  Những tờ sau đó rất tốt.

          Tôi đem phân phát cho mỗi học sinh một tờ rồi dặn, giờ toán đầu tuần sẽ kiểm tra .  Giờ kiểm bài cũ, thay vì câu hỏi dông dài, học sinh trả lời ấp a ấp úng, thì đả có cuộc vấn đáp như sau  :

          Hỏi :  - Muốn tìm diện tích hình vuông ?
          Đáp:  - Lấy Cạnh nhân Cạnh ra luôn khó gì !

         Hỏi :  - Diện tích tam giác thế nào ?
         Đáp : - Phân nửa tích số của Cao nhân Nằm .

         Hỏi :  - Muốn tìm diện tích hình thang ?
         Đáp : - Lấy bề Nằm ngắn cộng sang Nằm dài
                     Cẩn thận đem chia cho 2
                     Rồi nhân cho Đứng xong bài em ơi !

Giờ học mà như giờ chơi .  Tôi đưa tay chỉ bất kỳ, học sinh  đua nhau trả lời chính xác và sinh động .

          Tôi không ngờ cái “ bài thơ “ cục mịch đó lại có hiệu quả tuyệt vời . Học sinh đứa thì chép vào sổ tay ghi nhớ .  Đứa lại đem dán trước bàn học .  Có phụ huynh cũng thích thú chép lại chơi .  Có vài đồng nghiệp xin để làm tư liệu .  Có lần, tôi lên Banméthuot công tác, gặp lại một phụ huynh cũ , sau hai tiếng chào thầy, ông đọc một lèo hai câu đầu của “ bài thơ “ rồi nói, tôi vẫn còn nhớ bài này của thầy dạy cho tụi nhỏ.  Có một điều hơi lạ là, không biết do mình vô tình gợi ý hay là trùng hợp ngẫu nhiên mà đầu năm học tiếp theo, cac sách toán ấn bản mới,  các tiết hình học đều có phần ghi nhớ bằng văn vần .  Và đây là một bài mẫu :

          Hình tròn đẹp nhất trong bao hình
          Nhìn xem có khác chi là vòng hoa
          Chu Vi bằng Kính nhân Pi cùng nhau ghi nhớ
          Còn tìm Diện tích em ghi liền
          Bình phương Bán kính nhân cùng Pi
          Ai ơi doàn kết thương nhau
          Cùng hát ca vang, bé càng học hay .

          Tất cả tưởng chừng đã chìm trong quên lãng,  hôm nay bỗng được khơi gợi lại, bao nhiêu kỷ niệm xưa ùa về .  Chuyện chẳng có chi nhưng sao vẫn thấy lòng ấm áp .

(Lamnguyen)

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

Sài gòn - tháng sáu

Hai năm , kể từ dao cùng ldtk và các chiến tung tăng khắp từ Sài gòn , Phan thiết rồi lại về Sài gòn , một chuyến đi đắp ắp kỷ niệm và vui không thể tả , lần này tôi lại quay lại Sài gòn , nhưng âm thầm , lặng lẽ .
Lý ra thì cũng vi vu cùng các chiến hữu  dù đi có chút công việc đột xuất , nhưng lại dắt cu Gôn đi cùng , tất nhiên ba đâu con đó , phải dắt Gôn qua ngoại , qua dì ... , và tất nhiên Gôn không mê cờ và cũng không mê.... chém gió cùng với các chiến hữu của ba , nên ba đành âm thầm lặng lẽ , vào không ai hay , về không ai biết , chỉ ngủ lại Sài Gòn một đêm vì vẫn còn nhiều việc ở nhà .

Đến SG vào  lúc 2h45 , hai cha con vẫn kịp xem hiệp II trận Balan - Nga , sáng hôm sau bắt taxi từ Q2 qua tận Gò vấp , cái tội không dám chạy xe máy một mình nền đành chịu tốn kém như thế, hai vòng taxi có thể tậu được ... một máy câu loại khá chứ chẵng vừa -hehehe.
Ngồi uống cafe bên Gò vấp

Cu Gôn nài nỉ mãi nên đến trưa ra Hàng xanh , khu vực này bán đồ câu và phụ kiện nổi tiếng , vào không muốn ra , từ hàng cùi báp 5-3 ngàn  đến hàng thứ thiệt đến 22 triệu một chiếc cần và máy câu , lựa đi lựa lại , tính tới tính lui , ba chơi ngay một chiếc cần Nhật khá xịn , nhẹ tơn nhưng dài ngoẳng , theo lời cu Gôn thì chiếc này đem về Đon dương phải là " vô đối" là " để nhất" danh cần(!)

(về đến Đơn dương cu Gôn xăm soi , rút ra rút vào hàng máy chục lần , mặc dù đã được cảnh báo nhưng Gôn nhà ta vẫn vô tình  thọc cái cần vào nhưng bộ bàn ghế trong phòng học ...làm gãy mất đọt cần , làm ba Gôn ...đắng họng , nghẹn không nói lên lời =)) )

Chiều về lại nhà chú  (lại 1 vòng taxi) - Gôn nhảy ùm ngay xuống hồ bời và ngâm mình dưới đó phải 2 tiếng đồng hồ mới chịu lên .
 
Hồ bơi , ảnh chụp từ tầng 13
Chỉ thích ngâm mình dưới nước
Sau khi cơm chiều , ngồi tán hươu tán vượn một lúc thì đi ngủ sớm để 1h45 dậy xem trận Hà lan - Đức , qua thất vọng cho dàn sao của Hà lan , cơn lốc  màu da cam khi xưa giờ này chỉ là cơn gió thoảng ...

Sáng ngày hôm sau , sau khi ăn sáng và cafe...

Nhin  menu , với giá ngát ngưỡng , ngại chết được ... dù được chiêu đãi 
Nhà hàng -KS Continetal Saigon

Hai bố con ghé qua tiệm sách , cu Gôn chết mê chết mệt với nhưng quyển sách

đứng đọc đã rồi ...
..bò ra đọc
Vào tiệm sách mát rượi , quên đi cái nóng của Sài Gòn , bông dưng , không hẹn mà Tào Tháo gọi tên cùng lúc cả hai cha con , hậu quả của dĩa ốc nhồi chiều ngày hôm trước (!) - lại bắt taxi quay về gấp .

Sau khi làm 2 gói Smecta , tình hình trở nên khả ổn , một buổi chiều rõ ràng không biết làm gì , chỉ muốn móc điện thoại gọi cho ldtk , cha con nhà Tí ti , bác Thực , darkblue ... nhưng chả biết cất cu Gôn ở đâu :D. Chiều mát dần , hai cha con cùng cô cháu gái xinh đẹp lững thững  tản bộ ra bờ sông , chính xác là một con lạch nước đen thui ven sông Sài Gòn , xem người ta câu cá .
Không hiểu với dòng nước đen như thế này mà sao cugn4 lắm người câu , thậm chí có người còn trầm mình dưới đó để đánh lưới , nhưng con cá sông được ở đây chắc hẳn thuộc dạng " quái ngư" hết .Vậy mà thỉnh thoảng họ cũng giật lên con cá trê , trọng lượng cũng kha khá .


- Bác câu mồi gì thế ?
- Mồi dế 
- Mồi này bác bác mua hay đi bắt vậy ?
- Sài Gòn mà cháu , làm có chỗ để bắt dế , thứ gì cũng mua .

Tới tối , lại ra xe về Đon dương , mơ mơ , màng màng chứ không ngủ , nhưng cũng thầy thời gian về không quá dài dù cũng mất 7 tiếng đồng hồ trên xe . Cu  Gôn đánh một giấc từ lúc về nhà (5h 00)cho tới  trưa ...

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Lại đi câu IV : Kỷ lục

Trong chương trình giảm cân và giải trí mùa hè cho cu Gôn , tiết mục leo núi kết hợp với câu cá xem ra hấp dẫn nhất , xem ra ba và  cu Gôn cùng mê như nhau.
Hôm nay quyết định không đem theo lương thực để về sớm ăn uống đúng bữa . Bỏ cữ cafe sáng để 6h20 là xuất phát , từ nhà đến điểm câu trên đập Đa nhim hết 25 phút . 6h45 bắt đầu buông cần .
Hôm qua mưa lớn nên hôm nay nước lên khá cao so với chủ nhật vừa rồi , mồi câu không cần chuẩn bị trước vì còn dư hôm chủ nhật - hôm ấy cu Gôn tỏ ra khá thành công khi cũng làm hơn 50 con , nhưng số lương cá bống nhỏ tí khá nhiều - Gôn vốn chảnh nên câu được cá bông không thèm tình vào số lương câu được nên chỉ tính mình câu chừng mười mấy con .

Hôm nay Gôn còn chảnh hơn , câu được cá bống  là vất ngay xuống nước , dù món này cũng khá ngon miệng. Đen đủi sao , sáng nay ngồi mãi chả được em nào nên hơi tỏ ra ức  chế - nhưng cuối cùng Gôn cũng làm được 6-7 em  vừa chép vừa rô phi.
Hôm nay là ngay của ba , giật liện tục , mới tới 9h đã được vài chục con vừa lớn vừa bé , tính ra cũng hơn ký. Kết thúc buổi câu khá sớm , mới 11 h cuốn cần về .
Hôm nay mặt hồ phảng lặng , không gió , không sóng - Tông cộng được 54 em vừa chép , vừa rô phi vừa diếc - nếu mà tính thêm số lượng cá bống mà Gôn vất là xuống nước có khi tới cả trăm con .

Show hàng tí :

Một giỏ khá nặng ...

Đổ ra thau thấy khủng chưa >

Con rô phi này cở chừng 3 lạng ,
giật 1 phát cứ tử cá chép khủng ,
chạy lăng quăng dưới nước rất đã 



Xếp hàng nào ...



Mổ bụng - cho vào chảo ..



chuẩn bị chiên giòn 




Phải 2 chảo mới chiên hết số cá :D