Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Nó chết thật rồi ...




Cây chia làm 2 nhánh


Mấy hôm nay, Con Gà  Cồ ( anh của bạn Gỗ Mun ) hết ra lại vào, miệng lảm nhảm : “ Chắc nó chết quá ! “ . Vừa rồi, Người Kia lại giọng rầu rầu : “ Chắc nó chết thiệt đó anh “ .  Chết gì mà chết .  Nó mạnh khỏe, to lớn, vạm vỡ như thế, có vác búa tạ ra đập chục phát chắc gì nó chết huống hồ là mới bị chém có mấy rựa mà chết cái giống gì .  Nói thì nói vậy, rồi tôi cũng lò dò ra thăm .  Tôi đến sát bên nó, đưa tay sờ làn da bỏng tróc của nó, căng mắt nhìn thật kỹ suốt từ trên xuống dưới, tịnh không có một mảy may gì dấu hiệu của sự sống .  Nó đã chết .  Nó chết thật rồi .  Nó, cây vú sữa sau góc vườn nhà .

          Mới mấy tháng trước, nhà bên có sang xin mé mấy nhánh sà trên nóc, mình bảo, được rồi, cứ hết mùa quả thì  chặt đi, không sao đâu .  Cứ nghĩ, cây cối mà, nó như giặc Phạm Nhan vậy, chặt đầu này lại mọc đầu khác .  Nào ngờ, từ dạo ấy cây cứ suy dần rồi chết khô .  Hè vừa rồi, nó cho trái khá nhiều, hay đâu, dó là mùa quả cuối cùng .  Nếu tính tuổi, nó cũng đã tròm trèm bảy mươi chứ chẳng chơi .  Năm 1966  dọn về ở đây thì cây đã có trái .  Lúc bấy giờ khu nhà này có đến bốn hộ ở thuê nên cây vú sữa coi như là tài sản chung, mình cũng chẳng mấy quan tâm, cứ đến mùa trái, mấy lũ trẻ nhà bên í a í ới, tha hồ trèo hái .  Mãi đến năm 1973, sau khi mua lại cơ ngơi này, cả nhà mới ngắm nghía tới nó .

          Mà lạ, nói chắc chẳng mấy ai tin, cây vú sữa này khi lên khỏi mặt đất chừng hơn một thước thì chẻ làm hai nhánh, xoắn nhau nửa vòng rồi vươn về hai phía .  Nhánh Đông cho trái màu trắng còn nhánh Tây thì quả tím rịm .  Nhưng dù ở cành nào, quả cũng có chất lượng tuyệt vời, vỏ mỏng cơm dày, ngọt lịm, cái vị ngọt thanh thanh cho ta cái cảm giác sảng khoái, nuốt qua cuống họng một đổi rồi chép chép miêng vẫn còn cái dư vị đậm đà .  Cầm một trái trên tay, dùng dao cắt ngang phần cuống rồi dùng muỗng múc ăn trông rất lịch sự nhưng hơi điệu đàng không bằng ngồi vắt vẻo trên cây, hai tay cầm trái vú sữa, vừa vo tròn vừa bóp nhẹ, khi trái vừa khẻ nứt thì kê miệng vào hút. Một dòng sữa sền sệt tuôn vào, ngọt cả tim gan phèo phổi, thế mới thú .

          Những năm khó khăn, đồng lương khiêm tốn, cứ đến mùa cây cho quả cả nhà mừng lắm .  Mỗi sáng hái chừng ba, bốn chục quả bán cũng được bảy, tám ngàn,  có khi hơn chục ngàn góp vào tiền chợ .  Cây với người, có quá nhiều kỷ niệm .  Nhớ có lần, cách đây cũng đã ba mấy năm .  Vào một buổi sáng, đang chuyện trò với mấy người bạn, chợt thấy ông-hàng-xóm-khó-tính tay xách rựa, chẳng hỏi ai,  xăm xăm đi thẳng ra sau vườn .  Thấy lạ, mình đi theo hỏi, ông định làm gì vậy ?  Ông ta đáp gọn lỏn, đốn cây vú sữa .  Đốn cây vú sữa ? Tại sao lại đốn ? À, lá rụng bay sang dơ quá, phải đốn thôi .  Lời qua tiếng lại một lúc, ông ta nhất quyết đốn cho bằng được .  Chẳng nói chẳng rằng, Người Kia chạy thẳng vào bếp, rút  một cây rựa phát dài non mét rưỡi, ra đứng đối diện với ông-hàng-xóm-khó-tính rồi dõng dạc : “  Tôi thách ông đó, ông mà đốn cây vú sữa thì tôi cũng đốn rụng cặp giò ông luôn, đứa nào nói gian làm con chó !”  Mẹ cha ôi ! Tôi không tin vào mắt mình nữa .  Bình thường Người Kia vốn dịu dàng, nhỏ nhẹ, chẳng bao giờ lớn tiếng hơn thiệt với ai nửa lời, thế mà giờ đây chắc là bức xúc lắm, giận  kẻ ngang ngược kia lắm, trước mắt tôi Người Kia cứ như một nữ tướng sắp xuất trận,   dáng vẻ oai phong lẫm liệt, đứng dạng chân, hai tay chống trên cán rựa dài, mặt hầm hầm nhìn người đối diện .  Thấy bộ dạng hung dữ, gương mặt  đằng đằng sát khí của đối phương, ông-hàng-xóm-khó-tính đang hùng hùng hổ hổ bỗng trở nên nhủn như con chi chi, lầm lũi cắp rựa ra về .  Đến lúc đó, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm .


        Buổi chiều, tôi nói, sao hồi sáng em làm gì ghê dữ vây ?  Người Kia cười .  Mình hiền quá cũng không được anh à, hiền quá dễ bị người ta ăn hiếp .  Đôi khi cũng phải biết xù lông nhím một chút để tự bảo vệ chứ .  Lới nói nghe chí lý .  Mà nè, nếu hồi sáng ổng cứ đốn thì em có dám chém không ?  Dại gì chém, chém rồi di tù sao .  Lại cười .  Thế đó, một kỷ niệm khó quên .  Cây và người gắn bó quá đổi thân thiết .  Đi đâu xa là nhớ về góc vườn nhà, nhớ về cây vú sữa .  Bây giờ, cây còn đâu …

vú sữa tím

6 nhận xét:

  1. thuong cay vu sua qua! mot thoi tho au cua tui o Don Duong.

    Trả lờiXóa
  2. Đọc bài cây vú sửa của Bác thấy buồn quá, người và cây gắn bó qua thăng trầm của đất nước...Có khi nào người ta thuốc cho nó chết không nhỉ???

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng , chính xác là nó bị hạ độc thủ đó bác - 6 lỗ khoan đều đăn dưới gốc cây , thêm 1 chút hóa chất gì đó vào 6 lỗ đó là nó đi luôn đó bác.

      Xóa
  3. cay vu sua hong co chet dau,thay Chau hay cau Nguyen cua gan sat goc khoang 30cm roi bon phan,tuoi nuoc thiet nhieu vo la nam toi no dam choi moi song lai lien a. Hong chung sau nay no giong nhu cay vu sua bonsai, quy lam do nghen.

    Trả lờiXóa
  4. Hy vọng cây vù sữa của Bác được sống lại đẹp hơn, mạnh hơn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nó đã chết rồi - không thể sống lại được nữa đâu - nó bị đầu độc mà .

      Xóa