Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Lai đi câu VIII : Con cá sẩy là con cá to (!)

Trời trở gió , dân câu gặp trời này thì dù chuẩn bị kỹ lưỡng lên kế hoạch từ trước , đa phần bỏ cuộc  , trừ một số ít vẫn đi chờ thời , chờ những đoạn lặng gió để quăng cần .
Cách đây vài ngày , trời cũng gió như thế nhưng hay không bằng hên , hôm ấy trúng đậm . Tự tin thế nên  sang nay ba và Gôn vẫn tiến ra ngư trường .

Dạo này thay đổi chiến thuật , không thèm bắt cả con sát bờ nữa , trang bị cần dài , cần máy bắt cá lớn ,nói là lớn thế chứ ở đập Đa nhim , cá vài lạng được xem là lớn rồi . Chơi kiểu này thì lâu lâu mới giật phát nhưng sướng tay, sáng nay ba được 4 em cỡ hơn bàn tay , Gôn thì vẫn ...nhăn nhó chờ thời trong sự sốt ruột cùng cực , lâu lâu lại cáu lên vì gió thổi văng cần . Bỗng lút phao , Gôn giật mạnh và cáu lên  vì dường như bị vướng gai , nhưng không , đầu cần quỵt mạnh xuống , trúng cá lớn rồi , vữa dẫn vào bờ , Gôn vừa la sung sướng , con cá trôi nổi lên khỏi mặt nước , áng chừng 2 kg vì to cũng bằng bắp vế , dặn Gôn từ từ , đừng nôn nóng - nhưng vì sợ sẩy mất  nên Gôn chơi tay đôi với nó , non kinh nghiệm nên phực 1 phát , con cá chạy mất - Gôn tiếc ngẩn tiếc ngơ - Đúng là cá sẩy là cá to - Càu nhàu , càm ram , nuối tiếc , các bạn câu bên cạnh cũng tiếc cho Gôn- trời xấu cá chậm ăn , mấy khi trúng cá lớn ..., , sau khi ba và các bạn câu xung quanh hướng dẫn Gôn xử lý tình huống gặp cá lớn , Gôn tiếc rẻ : " Vì còn mới 11 tuổi " - mọi người đều cười thông cảm ...  Sáng nay Gôn ra về trắng tay nhưng cũng có đước cảm giác sung sướng 1 đoạn khi kéo được cá lớn từ xa vào gần tời bờ ...

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Lại đi câu VII : Tía con nhà Gôn ra ngư trường

Sáng nay , tía -con nhà Gôn lại tiếp tục vác cần đi câu .
Khác chút là chuẩn bị xuất phát thì tự dưng chị RM (chị họ của Gôn) lấy máy bấm vài phát . Có lẽ vị vậy nên hôm nay đen cực , le que vài con cá khoảng chừng 0,5 kg , dăm ba lần có cảm giác sướng tay - May là tình hình chung cho toàn làng câu , ai cũng cuốn cần về sớm.
Chuẩn bị xuất phát , sau khi đã làm một đĩa cơm gà
Gôn tranh thủ "tạo dáng"
Nhin ra dân câu ...chuyên nghiệp

Với 2 chiếc mũ lát mua tần Sài gòn , nhưng mạt mũi vẫn đen thui
Gôn xách đếnmột  thùng mồi vỗ béo cho cá

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Lại đi câu VI : Ngày của Gôn

Lịch trình câu kéo , ngày đi ngày nghỉ vì ba Gôn không thể đi liên tục vì "mửng cái loi", vả lại phải có ngày nghỉ để chuẩn bị mồi câu , phao - cước -lưỡi ...
Gôn dạo này đã tỏ rất rất điệu nghệ trong mọi khoản , từ canh phao , bày biện chỗ ngồi , chống cần ..., tiến bộ rõ , trước đây một ngày , Gôn đã câu được nhiều hơn ba vài con , nhưng hôm nay mới thực sự là ngày của Gôn.

Sáng nay , vừa dàn đồ nghề xong , ba mở hàng bằng 1 con chép nho nhỏ xong im ru , Gôn làm liên tục 7 em , có con to bàng hai bàn tay Gôn , cần cong vút , rất chi là đã , vừa giật , Gôn vừa la rất to (!)cho cả làng cùng biết Gôn câu có cá , trong lúc đó xung quanh mọi người đều lặng lẽ vì cá không ăn mồi .

Còn nhớ , ba tưng trang bị cho Gôn 1 cần máy . nó nuốt của ba Gôn   hết mấy tram mét dây nhưng vẫn chưa được con cá nào vì địa hình lòng đập không dễ chơi món này .
Chiều qua Gôn lụi cụi vào cước , sửa sang lại máy câu - sang nay 2 cần tay , 1 cần máy , nhìn Gôn rất chuyên nghiệp , tưởng rằng quăng cần máy ra cho vui , ai dè Gôn quay vào liên tục 2 em "sọ dừa" và xảy 1 con khác . Đến 13h , trời nắng , cá chậm ăn dần , 2 cha con cuốn cần ra về , thành quả cũng hơn ký , tất nhiên câu về , Gôn lại xách thùng cả sang nhà hàng xóm nhờ  tiêu thụ giúp :)).

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Lại đi câu V : "Khai cần " và kỷ lục mới

Thật ra thì trong mùa này , cứ tuần 3-4 ngày , ba và Gôn cùng đi câu , riếng Gôn thì cả tuần nay không đi vì còn vi vu ở Sài Gòn với mẹ .
Thấy ba tưng bước hiện đại hóa "đồ nghề " nên anh Gôn nhân dịp vào SG cũng tự mình lưa chọn 1 cây cần cũng thuộc hàng " tầm cỡ ". Trong lúc đó bà anh Gôn ở nhà đi một mình đã sơ ý làm hỏng mất cây cần thứ thiệt nên đã gửi vào Sài Gòn sữa chữa , đồng thời từ SG cũng gửi về một cây  khác dài ngoẵn tận 6,3m để " đánh bắt xa bở "

Chiều hôm kia , lúc này chỉ anh Gôn có hàng xịn , lần buông cần đầu tiên khai trương cây cần mời dài 4,5 m nhưng nhẹ tơn , không may trời đột ngột mưa to gió lớn , sấm sét đùng đùng nên đánh cuốn cần về sớm mà chưa mần ăn được gì .

Sáng nay hai cha con mới chính thức "khai cần "

Hàng mới ..

..tưng bước "hiện đại hóa " dàn cần

Sản xuất từ đất nước mặt trời mọc , 3 cái cần ngót nghét tháng lương của ba 
..
Một buổi sáng thành công mỹ mãn , thiết lập kỷ lục mới trong mùa câu năm nay , chẵn 70 em ước chưng hơn3 kg  , chưa tính nhưng con đã cầm trên tay nhưng bị chích giật mình làm rớt xuống nước .
Toàn là " sọ dừa " (Rô phi loại lớn ) , trong đó phần của Gôn là 20 , và có con "sọ dừa" khi giật lên , Gôn hét tương lên " đây là con cá lớn nhất trong cuộc đời mà con câu được " :))




Sang nay về khá sớm bì chủ quan để "mồi là nhưng con trùn sống bò đi đâu hết , mặc dù còn chuận bị  "mọn lạ -độc-và ngon" nhưng hôm nay là ngày "sọ dừa " ghé bờ chứ không phải của chép nên món này hiệu quả thấp đi ...

Câu xong về , đếm , chụp ... sau đó tất cả đều được nhờ hàng xóm tiêu thụ giúp .. :))



Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Câu chuyện một bài thơ


Sáng hôm rồi dạo chợ, tình cờ gặp một em hoc sinh cũ .  Gặp tôi, em đon đả chào, rồi chẳng cần rào trước đón sau, em vào đề trực khởi luôn :  Thầy cho em xin bài thơ .  Tôi trố mắt ngạc nhiên, thơ gì ?  Tôi làm gì có thơ ?  Em tiếp : Dạ, bài thơ hồi thầy dạy cho tụi em đó .  Tôi vẫn chưa nghĩ ra, xưa nay tôi có thơ thẩn gì đâu .  Giờ thì em nhắc rõ hơn :  Dạ, bài thơ hình học “  Muốn tìm diện tích hình vuông “ đó .  Em xin về để dạy cho mấy đứa cháu ngoại .  Tụi nó học sau quên trước, em nghĩ, nếu có bài thơ đó chắc tụi nó nhớ lâu .  À, à… tôi nhớ ra rồi .  Tôi cười suýt sặc .  Cái mà em gọi là bài thơ, thực chất chỉ là một bài văn có vần có điệu cho dễ nhớ thôi .  Chuyện là thế này :   

      Dạo ấy, cách nay cũng đã năm lăm, năm sáu năm, tôi đang dạy lớp Nhứt ( lớp Năm bây giờ ) .  Thấy học sinh cứ loay hoay vất vả với mấy cái quy tắc hình học cứ lúc nhớ lúc quên, tôi bèn soạn ra một bài văn có vần theo thể lục bát để học sinh dễ nhớ .  Bài thơ có đoạn đầu nhu sau :

          Muốn tìm diện tích hình vuông
          Lấy Cạnh nhân Cạnh ra luôn khó gì
          Hình vuông muốn có chu vi
          Lấy Cạnh nhân 4 tức thì ra ngay
          Chu vi sẵn có trong tay
         Chia cho 4, có bề dài một bên

          Diện tích chữ nhật chớ quên
          Lấy Dài nhân Rộng đã nên số thành
          Khi nào muốn biết chung quanh
          Lấy Dài cộng Rộng số thành nhân 2
          Diện tích mà chia cho Dài
          Thành ra bề rộng chớ phai ghi lòng
          Chu vi một nửa lấy xong
          Đem trừ cho Rộng lại trông bề Dài

          Bình hành, diện tích khó chi
          Bề Nằm sẵn có nhân thì cho Cao
          Diện tích tam giác thế nào
          Phân nửa tích số của cao nhân Nằm
          . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
          . . . . . . . . . . . . . . . . . . .  . . . . . . . .
          Bài viết gói trọn nội dung chương trình hình học lóp Nhứt, từ hình vuông cho đến hình tròn, hình vành khăn/vòng hoa .

          Bài  viết xong, giờ đến công đoạn nhân bản . Việc này khá vất vả .  Giá như  có máy photocopy thì chỉ mất chừng mươi phút là xong nhưng đó là chuyện xa vời .  Muốn nhân bản phải có máy in Ronéo, gọi là máy chứ thật ra là quay tay và chỉ các công sở mới có .  Thế là mình in dã chiến theo sáng tạo .

          Trước tiên là phải mua một tờ Stencil rồi đánh máy bài viết lên đó .  Để có bản in tốt,  phải dùng bàn chải đánh răng lau chùi thật sạch các con chữ trên máy đánh chữ .  Tháo băng mực ra ( Không dùng băng mực nên đánh máy mà không nhìn thấy chữ ). Phải gõ phím thật đều tay để các mẫu tự  “ o , g “ không bị thủng, nếu thủng bản in sẽ bị lem .  Điều này đối với tôi không khó vì tôi đã từng học qua méthode dix doigts ( gõ bàn phím bằng mười ngón ) .  Đánh máy xong, dùng nẹp đóng một đầu tờ stencil lên một miếng ván, hoặc trên mặt bàn thật phẳng cũng được .  Bây giờ thì bôi mực in thật đều trên tờ stencil .  Giỡ tờ stencil lên, kê vào xấp giấy .  Dùng một que mềm ( bằng carton hoặc bằng bẹ chuối ) kéo nhẹ dọc theo tờ stencil .  Lúc này cần một người phụ nắm hai góc dưới tờ stencil để giỡ lên hạ xuống .  Mỗi lần giỡ lên thì rút ra được một ấn bản .  Phải bỏ mất bốn, năm tờ đầu vì mực chưa đều, bản in lem luốt .  Những tờ sau đó rất tốt.

          Tôi đem phân phát cho mỗi học sinh một tờ rồi dặn, giờ toán đầu tuần sẽ kiểm tra .  Giờ kiểm bài cũ, thay vì câu hỏi dông dài, học sinh trả lời ấp a ấp úng, thì đả có cuộc vấn đáp như sau  :

          Hỏi :  - Muốn tìm diện tích hình vuông ?
          Đáp:  - Lấy Cạnh nhân Cạnh ra luôn khó gì !

         Hỏi :  - Diện tích tam giác thế nào ?
         Đáp : - Phân nửa tích số của Cao nhân Nằm .

         Hỏi :  - Muốn tìm diện tích hình thang ?
         Đáp : - Lấy bề Nằm ngắn cộng sang Nằm dài
                     Cẩn thận đem chia cho 2
                     Rồi nhân cho Đứng xong bài em ơi !

Giờ học mà như giờ chơi .  Tôi đưa tay chỉ bất kỳ, học sinh  đua nhau trả lời chính xác và sinh động .

          Tôi không ngờ cái “ bài thơ “ cục mịch đó lại có hiệu quả tuyệt vời . Học sinh đứa thì chép vào sổ tay ghi nhớ .  Đứa lại đem dán trước bàn học .  Có phụ huynh cũng thích thú chép lại chơi .  Có vài đồng nghiệp xin để làm tư liệu .  Có lần, tôi lên Banméthuot công tác, gặp lại một phụ huynh cũ , sau hai tiếng chào thầy, ông đọc một lèo hai câu đầu của “ bài thơ “ rồi nói, tôi vẫn còn nhớ bài này của thầy dạy cho tụi nhỏ.  Có một điều hơi lạ là, không biết do mình vô tình gợi ý hay là trùng hợp ngẫu nhiên mà đầu năm học tiếp theo, cac sách toán ấn bản mới,  các tiết hình học đều có phần ghi nhớ bằng văn vần .  Và đây là một bài mẫu :

          Hình tròn đẹp nhất trong bao hình
          Nhìn xem có khác chi là vòng hoa
          Chu Vi bằng Kính nhân Pi cùng nhau ghi nhớ
          Còn tìm Diện tích em ghi liền
          Bình phương Bán kính nhân cùng Pi
          Ai ơi doàn kết thương nhau
          Cùng hát ca vang, bé càng học hay .

          Tất cả tưởng chừng đã chìm trong quên lãng,  hôm nay bỗng được khơi gợi lại, bao nhiêu kỷ niệm xưa ùa về .  Chuyện chẳng có chi nhưng sao vẫn thấy lòng ấm áp .

(Lamnguyen)