Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Tôi làm dịch giả

Học được cách post file.xqf của mấy anh Ba Chệt lên dpxq.com  từ mấy tháng trước , bỗng dưng thấy khoái .
Coppy  mấy  lời bình tiếng của bọn bành trướng Bắc  kinh bỏ vào Google Translate thì quả thật cay mũi .
Ví dụ thế này nhé :
冲卒破相准备弃肋炮,算度深远,颇有胆识!拼命三郎于氏敢杀敢拼的风格,可见一
Dịch ra thế này :
" Bị biến dạng người lính sẵn sàng từ bỏ súng xương sườn màu đỏ, được coi là một mức độ sâu sắc, là khá táo bạo! Tham công tiếc việc của sau đó giết Ganpin trong phong cách, cho thấy một "


Dịch thế bố thằng nào hiểu nỗi nó muốn nói gì .


Vậy mà bữa nay mình làm công tác dịch thuật mới ghê chứ  (nổ)
Nhờ cái tự điển Thiều chửu , dòng chữ này :
冲卒破相准备弃肋炮,算度深远,颇有胆识!拼命三郎于氏敢杀敢拼的风格,可见一
dịch ra thế này : "Trùng tốt phá tương chuẩn bị khí lặc pháo , toán độ thâm viễn , pha hữu đảm thức !bính mệnh tam lang vu thị cảm sát cảm bính đích phong cách , khả kiến nhất ban "

Thế là mình phang ngay :
Dục tốt phá tượng , chuẩn bị phế pháo 4 , tính toán thâm sâu , nước đi vừa liều lĩnh , vừa lãng mạn đúng phong cách của " Phang mệnh Tam lang"
(cục 167 trong  topic Trung cục phi đao của các ĐCĐS- ) 
(Chả qua là biết cái biệt danh "Phang mệnh Tam lang " của Vu Ấu Hoa !)
Ơ hay , nghe được đó chứ  .


Xem bộ "Phi đao tàn cuộc của các nhà quán quân" mà lão dethichoo đưa cho - nó dịch ...dở tệ .
Biệt hiệu "phang mệnh Tam lang " để vậy nghe hay thế mà nó dịch : Vu Ấu Hoa được tặng danh hiệu cao quí : " Tam lang liều mạng " nghe chối tai bỏ xừ.


Đai loại mấy từ nào ...không hiểu ta cứ phang bừa , ví dụ như "xuất nhân ý liêu ", chả hiểu là gì  ta phang : " một nước đi ngoài tầm suy nghỉ của mọi người " , vây mà bữa nay rảnh rỗi tra trên google , mình suy nghĩ cũng tương đối đúng .


Trời - đôi khi nghĩ lại thấy  ta cũng ...phục ta thiệt :D 



Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2011

Chỗ này đã có người

Tôi lại đi Đà lạt , 
Đà lạt mộng mơ có thông reo rì rào , có hồ Xuân Hương và có mưa dầm.
Nhiều người mê Đà lạt đến lạ lùng vì cái vẻ thơ mộng của  nó , riêng tôi thì tôi ngán nó đến ghê hồn . Ba năm học CĐSP là 3 năm đói vật vã , cái đói chung của thời bao cấp , nhưng với  sinh viên thì cái đói nhân lên nhiều lần , 16 h chiều hôm nay với 2 chén cơm gạo mục lưng lưng chén mà phải chịu đưng đến 11 h trưa hôm sau mới lại thêm 2 chén lưng lưng . Cái đói nó làm tôi đôi lúc trở nên phàm phu tục tử với kỷ lục được thiết lập vào năm 1986 : ăn liên tục 14 chén cơm vói tép rang .
Còn nữa , Đà lạt là nơi mà tôi đã bị những anh bộ đội  Nha Địa dư làm cho 1 nhát dạo xuyên qua lớp da đầu mà bây giờ vẫn còn 1 cái sẹo hình chữ Z vì những chuyện trời ơi đất hỡi của thiên hạ mà mình bị nhìn nhầm người .

Nhiều thứ lắm , nhưng nói chung tôi không ưa Đà lạt , không ưa một chút nào hết nhưng vẫn phải lò dò lên đây vì những chuyến đi công tác 

Lẽ ra sáng mai tôi mới có mặt nơi này - tôi phải ở đến 3 ngày ,nhưng vì một đám cưới của cháu họ phía vợ nên tôi phải lên sớm hơn 1 ngày . Từ khi có bx , khi lên  ĐL - nếu là không phải đi công tác , tôi hay ghé nhà người họ hàng này ở lại nên  cũng khá  thân thiết . Nhưng hôm nay thì không  , hai đứa trẻ mơi lấy nhau bắt đầu "đốt lên ngọn lửa tình yêu " thì để hai anh chị già hâm nóng lại chút chút , mình ở lại đó thì chẳng phải làm con kỳ đà cản mũi hay sao .

Sau khi lên tới nơi , tôi chọn 1 khách sạn có wifi và thuê 1 phòng đơn , ác nỗi người Đà lạt chỉ thích ngủ phòng đôi hay sao ấy mà KS  chỉ có phòng đôi , tôi đành phải một mình mà ngủ tới hai cái giường  , mỗi giường có thể ngủ tới 2 người - lạnh lẽo trống vắng , vừa nhận phòng , tôi xuống quầy tiếp tân để hỏi mật khẩu Wifi , người Đà lạt có lẽ sợ người khác xài chua wifi nên sóng wifi thì nhiều nhưng cái nào cũng đòi mật khẩu . Loay hoay hoài chẳng được , tôi vất laptop đó và đi dự tiệc cưới . Tôi đi cùng với hai người quen nữa .
Hầu như bàn nào cũng có lác đác vài người ngồi ,tất nhiên chúng tôi chả quen ai trong số này , tôi vừa định vào một bàn đã có người thì " xin lỗi , CHỖ NÀY ĐÃ CÓ NGƯỜI " , dù bàn mới có một hai người ngồi , chúng tôi lại kéo qua bàn khác , lại "CHỖ NÀY ĐÃ CÓ NGƯỜI ", cuối cùng chúng tôi cũng kiếm được 1 bàn hoàn toàn trống . Một  người vào sau ngồi cùng bàn với chúng tôi , ông ta sau khi ngồi xuống , sau khi không thấy phản ứng gì liền mọc điện thoại ra và đặt chỗ cho tất cả những người tơi sau mà anh ta quen biết , và tất nhiên cũng vài người tới vừa định vào bàn cũng đã nghe "CHỖ NÀY ĐÃ CÓ NGƯỜI " . Và đây là lần thứ hai tôi dụ một đám cưới ở Đà lạt mà nghe lại được nghe điệp khúc "CHỖ NÀY ĐÃ CÓ NGƯỜI " .........
Ở quê , mỗi đám cưới tuy rất xô bồ , nhưng cũng rấ tình cảm , mọi người tơi đều ngồi đủ 10 người , nếu còn chỗ trống thì cứ vào , chả ai chơi cái màn :xí chỗ " như thế , làm khó cho chủ nhà , có khi bàn đủ 10 người người nhưng bạn tới muộn thì thì mọi người kiếm thêm cái ghế , chén đũa mỗi bàn 11 , 12 người cũng chả sao , vui là chính .
Tôi ngồi ăn từ từ , vưa nói chuyện , vừa quay lại thì dĩa thức ăn ...sạch trơn , ngạc nhiên , sao nhanh thế , sau mới phát hiện có người thủ sẵn bịch nilon , thấy  nhà hàng chuẩn bị món ăn mới thì số thức ăn còn lại đã được cho vào bịch hahahahaaaa . ngộ thật , vụ này thì lần đầu tiên mới thấy .

Một mình nằm chèo queo trên 2 cái giường của khách sạn , sau khi vật vã một hồi với cái wifi chập chờn , tôi bắt đầu gõ lóc cóc để viết lại những điều trông thấy , chợt nghe điện thoại của chủ nhà mà tôi vừa dự đám cưới , số là khi chiều tôi có mua một ít nem chả và gửi chủ nhà , sau khi nhận và để ở bàn tiếp tân , mấy ký nem chả không cánh mà bay mất tiêu - thật hết biết .
Ôi Đà lạt mông mơ.......

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

Quê ngoại






Quê ngoại tôi ở nơi mà người ta gọi là nóng như Phan , nắng như Rang . Ông ngoại tôi mất sớm , những năm cuối đời  ông ngoại tôi mua  mảnh vườn rộng vài mẫu ở  Sông pha để an dưỡng nên khi ông  mất ,bà ngoại  vẫn ở đó nên mỗi hè  má tôi thường dắt mấy chị em tôi về Sông pha thăm ngoại .

Lúc còn nhỏ mỗi khi về thăm bà , biết bà cưng cháu nên tôi quậy thoải mái , có khi đem cái rựa  ra làm Thanh long đao múa may quay cuồng và chém bay đầu tướng giặc là một cây chuối Tàu mà bà ngoại tôi phải khó khăn lắm mới xin được giống chuối đó .
Bây giờ hè nào tôi cũng về  lại nơi đây vì giỗ ông ngoại và bà ngoại đều rơi vào dịp hè .

Đường  từ Dran về Sông pha không xa , chỉ chừng 25 km , đi  hết đèo Ngoan mục là tới nơi , mọi khi chỉ mất hơn 30 phút  đi xe máy là tới nơi  , bây giờ thì phải hơn một tiếng vì đường đèo đang sửa chữa, không hiểu sửa như thế nào mà cả ba năm rồi bây giờ nó không là con đường quốc lộ mà như là đường rừng . Để từ Lâm đồng ra miền Trung thì người ta phải chọn tuyến đi khác từ Đà lạt  đi con  đường mới mở xuống Nha Trang .

Sáng nay tôi xuống Sông pha giỗ ngoại  ,  cu Gôn đã xuống trước  ngày – tôi chở bx  bằng xe máy , đi qua đoạn đường môt bên vách đá –một bên là vực sâu, người ta đang thi công , ở trên khoan đá ầm ầm  may mà chẳng có tảng nào lăn trúng xe – không thì tiêu  , lúc này không cầm máy ảnh nên chả chụp tầm nào , lúc  về thì mưa đuổi nên cũng chẳng chụp nốt .

Từ thứ sáu , cu Gôn đã nôn nao – đang học trong lớp hè do dì  là chị của mẹ  gôn day mà cu Gôn thượng gọi là mẹ Nga , Gôn đưng dậy dõng dạc vòng tay  : “ Thưa cô , thư hai này cho con nghỉ để con về quê”
Mỗi lần đi Sông pha  Gôn gọi là đi về quê .
Từ mấy ngày trước Gôn đã chuẩn bị cần câu , ná để bắn chim …rất kỹ lưỡng .
Hai ngày nay Gôn tha hồ câu cá , trèo leo hái chôm chôm , bòn bon , măng cụt  và ních đầy bụng , dĩ nhiên bố cu Gôn cũng thế .

Nhớ có lần ,  vườn nhà ngoại  măng cụt chưa có trái – chúng tôi kéo một bầy  vừa lớn vừa nhỏ 20 tên ,  sang vườn nhà bên , đứa thì giả vờ vào mua sầu riêng ,trả giá và trò chuyện  đễ giữ chân chủ nhà , số còn lại ra vườn hái trộm măng cụt  mỗi tên cũng kịp nhét vào bụng hơn chục trái , mới hơi hườm hườm chưa chín cũng không tha , mà công nhận của chôm chĩa ăn lúc nào cũng ngon , ngon tuyệt.
Cu Gôn bắn chim

chôm chôm



bòn bon vừa ra trái chiến- chua chua , ngọt ngọt

măng cụt chưa kịp chín, mới hơi hừom hườm  nhưng đã chui vào trong bụng

heheheeeeee

Chiến lợi phẩm đầu tiên



vừa cầm ná vừa cầm cá


mãng cầu , may nó chưa  chín , không thì không còn lủng lẳng ở trên cành 

Trái sầu riềng này trêu ngươi , loại này chín thì rụng -
bx cầu trời cho nó rụng nhưng nó cứ treo lủng lẳng trên cành - nhìn thấy ghét
một góc vườn
Bầy gà này bị hao hụt quân số nên đang ngơ ngác
Số này thì đợi sang năm nhé

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2011

Một phương pháp xù nợ

Lần đi công tác bên  Đức trọng
Sau khi làm vài ván cờ với anh T , một trong những bạn cờ mới quen  , chúng tôi ngồi nói chuyện trên trời dưới biển .
Anh T kể về chuyện làm ăn ở Lâm Hà (miền đất dữ của tỉnh- nơi đấy có lần tôi suýt vỡ đầu vì bị ném đá trong lần coi thi tốt nghiệp THCS) - nới các giang hồ hảo hán  nhiều nơi tụ tập về đây .
Anh T bảo sẽ không làm ăn buôn bán ở nơi này vì hay bị ...xù nợ .
Anh kể , một người bạn làm ăn ở đây , sau khi cho đối tác nợ lên tới gần trăm triệu  thì mối quan hệ làm ăn chấm dứt nằm lần bạy lựơt qua đòi tiền nhưng  đối tác trả không được quá nửa .
Lần cuối anh ta lại sang , chủ nhà mời  chủ nợ ngồi , rót nước mời đàng hoàng lịch sự , sau đó xuống nhà vác 1 thanh mã tấu sáng loáng đặt trên bàn . Chủ nợ mặt tái mét ,cắt không còn giọt máu , bụng nghĩ rằng  chắc mình bỏ xác tại đây mất thôi , kiểu này con mình người ta sai , vợ mình ...dượng nó hưởng - thầm kêu khổ (!)

Nhưng không , con nợ  vòng tay kính cẩn thưa :
" Thưa anh , em còn nợ anh anh chừng đó nhưng không còn khả năng chi trả - thôi thì thế này , sẵn cái mã tấu của em đây , anh cứ cầm mà bổ vào đầu em , mỗi nhát trừ  vài triệu , lần sau anh khỏi mất công sang đòi nợ , vừa mất thời gian , vừa tốn xăng"
   Một phương pháp xù nợ kiểu mới - mấy ai dám dùng .
Cực kỳ hiệu quả , tất nhiên chủ nợ đành cao chạy xa bay không  dám ngoái đầu nhìn lại .

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

Quà phương xa

42 đĩa phim đủ các thể loại , từ tâm lý xã hội đến phim hành động , khoa học viễn tưởng  cho đến những phim lịch sử cổ đại Hy lạp  . Tất cả được đóng gói cẩn thận , đi 1 vòng từ Hải phong vào tp Hồ  Chí Minh . Nằm tại thành phố hơn 10 ngày vì lý do khách quan , hôm này nó từ tp HCM được chuyển về Đon Dương .
Đang suy nghĩ thế nào còn mấy ngày hè để xem hết số phim này đây .
Trước tiên phải show hàng 1 phát đã
 Cảm ơn 6789 rất nhiều











Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2011

Ăn tối cùng bạn gái

Chiều nay , cu Gôn  cùng bạn gái đi ăn tối.
Để ra vẻ đàn ông con trai , khi đi cu Gôn nhà ta cầm theo hai trái ớt xiêm.
Bình thường ăn tô phở , cu Gôn "thơm ngon tới giọt cuối cùng " trong vòng 3 phút .
Ba mươi phút chưa thấy Gôn về , hỏi sao chậm thế ?
Cu  Gôn thủ thỉ với mẹ :
"Đi ăn cùng bạn gái , con không ăn trước , không ăn nhanh được , phải ăn từ từ cho lịch sự "
Gần hết tô , bạn gái bảo stop , cu Gôn dừng đũa (dù trong tô vẫn còn vài cọng phở và một ít nước)
Trời mưa , cu Gôn ướt , mẹ hỏi sao .
Cu Gôn  :" Con lấy dù che cho bạn gái "
Hai đứa hai xe (đạp) mà sao con che được ?
"Hai đứa đi gần nhau , con chạy xe một tay , một tay con cầm dù che cho bạn "
Hơ hơ - cu Gôn Number one .
Vậy mà cả nhà cứ bảo "Gôn tồ"