Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

Noel 2011 và cu Gôn

Năm nào cũng vậy , đêm Noel cu Gôn rất háo hức .
Gôn nhà ta thường bị kèm theo chữ " tồ " , năm nay Gôn 10 tuổi nhưng Gôn vẫn tin rằng nếu Gôn  học hành  chăm chỉ và biết nghe lời ba mẹ thì sẽ được ông già Noel tặng quà .
Để tiện đường cho ông già ghé qua , nên ba mẹ chở Gôn xuống quán chờ ông già Noel tới .
Tính Gôn cực kỳ giản dị , giản dị đến độ bầy hầy , đi chơi Noel nhưng Gôn nhất quyết không thay đồ đẹp dù ba mẹ cầm theo máy ảnh để làm vài tấm làm kỷ niệm , Gôn chỉ khoác cái ào thật  dầy cho ấm ,vận  cái quần thể dục để dề bề chạy nhảy  và hai chân mang hai chiếc dép to như hai chiếc xuồng , Gôn bảo tính con không thích màu mè , chỉ thích đêm Noel được tặng quà và vui chơi cùng đám bạn trong đội bóng đá nhí của Gôn - không thích ba mẹ dắt tay đi như nhưng nằm trước

Đúng 19h , như (ba) đã hẹn - ông già Noel tới thật , khuôn mặt rạng ngời vì tin rằng vì mình ngoan nên  ông già sẽ Noel mới tới tặng quà .

Ông gia Noel ngội bết xuống đất tìm gói quà của Gôn 

Gôn vui mừng nhận quà 
Đinh ninh rằng máy ảnh còn pin , sau khi chụp 2 tấm , máy tắt luôn nguồn nên đêm Noel của Gôn chỉ có hai tấm này thôi .

Gôn tuy "tồ" nhưng cũng có nhưng phát biểu ra vẻ , vì đi chơi với bạn nên sau khi cho Gôn đi , mẹ  dặn dò kỹ lưỡng , Gôn nói " con lớn rồi chứ đâu còn con nít mà mẹ dặn kỹ quá " .

Nói thế chứ tuy "tồ" nhưng Gôn làm văn có lần cô cho 9 điểm , và thi giải Toán qua mạng Internet cũng không đến nỗi nào , nhưng có lần cô giáo chủ nhiệm tập hợp những học sinh khá giỏi trong lớp để bồi dưỡng thi giải toán qua mạng , sáng chủ nhật thấy bạn bè thì tung tăng đi chơi , Gôn phải đi học nên khóc tru lên - đúng là Gôn "tồ" .

Gôn cũng khá hài hước , nói chuyện xạo  xạo với sư huynh của ba , Gôn nói ba mới trúng số nên mới mua chiếc tay ga đời mới hết mấy chục - có điều trời mưa nên ba "trùm mền " cất trong nhà - mặt Gôn nói y như thật làm sư huynh tin răm rắp :D . 3-4 ngày sau trời năng , sư huynh mới hỏi sắm xe sao cất kỹ thế , ba trợn tròn mắt hỏi xe gì , sư huynh mới tá hỏa là bị cu Gôn làm quả lừa ngoạn mục .


Vậy mà Gôn vẫn tin có ông già Noel , chỉ có điều hơi thắc mắc là sao ông già Noel không  đi xe tuần lộc mà lại đi xe mày - hehehe

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Thực đơn cho 3 người


Bánh tráng cuốn : thịt luộc - chả lụa - trứng luộc ..


..tất nhiên không thể thiếu rau sống và 1 ít bún tươi ..

Trên bàn còn thiếu một chén mắm chấm - mấy cái ly để cụng ,
 nhưngcu Gôn nhìn đã thòm thèm .
Thực đơn buổi tối cho 3 người : Cu Gôn - ba cu Gôn và
mẹ cu Gôn . Tác giả : mẹ anh cu Gôn -
Ngon - ăn một bữa cành hông 

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Ánh đèn Emirates

Mồi tuần 3 buổi , thứ sáu thứ bảy chủ nhật , Gôn lại ra sân - đều đặn thế nên bữa nay ai cũng khen Gôn thon thả , săn chắc . 
Gôn được trang bị tân răng : 4 bộ quần áo bao gồm Real Madrid - MU -Chelsea và Arsenal , một đôi giày đá bóng , 2 đôi vớ , giỏ xách và cả miếng đệm ống quyển nữa đấy .
Chả hiểu sao lại không có bộ đồ Barca ?
Ba đội đầu ba Gôn chúa ghét - Riêng Arsenal thì còn đáng yêu .
Chiều nay Gôn diện bộ Arsenal ra sân , đá dưới đèn , chả khác gì đang ở sân Emirates
Chiến thuật ruồi bu cùi bắp - chỗ nào có bóng - chỗ đó có người 

Mất bóng rồi , thằng nào cướp bóng của tớ thế ?

Arsenal - Chelsea đều là bạn của nhau vì cùng ở London ...

Ai xem cứ xem , ai đá cứ đá 


Mệt quá , 2 tay 2 chai 

Nốc vào cho đã cơn khát 

đứng uống chưa đã , ngồi uống tiếp 


Tan trận thì 2 tay 2 chiếc giày 

đẹp trai không nào - số 9 Van Persi đấy 

Chuẩn bị ra về .



Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Đơn dương , mùa Dã quỳ



Dã quỳ có tên khoa học là Tithonia diversifolia , thuộc họ cúc , có nguồn gốc từ Trung Mỹ , thế nhưng ở Tây nguyên có rất nhiều , nghe đâu từ thời Pháp thuộc .
Mặc dù nguồn gốc xa xôi thế , nhưng khi nó có rất nhiều ở Tây Nguyên thì nó cũng có sự tích , truyền thuyết về loài hoa này . Đại loại là cùng từ tình yêu -hờn ghen - giết - chết - biến thành loài hoa (!) , để mang màu sắc Tây nguyên thì trong sự tích về loài hoa này và  tên nhân vật cũng rất Tây nguyên(K'lang-H'limh -La rihn)
Tôi cũng không quan tâm gì lắm tới truyền thuyết và nguồn gốc hòa dã quỳ , chỉ biết rằng khi hoa quỳ nở rộ , vàng rực nhưng con đường thì lúc ấy , trời Đơn dương đã ngừng mưa , thời tiết se lạnh, dễ chịu , những con đường đầy hoa , rất đẹp .
Mùa này , hâu như con đường nào cũng rực một màu vàng  của dã quỳ (còn gọc là cúc quỳ) . Nhưng tôi chọn con đường quen thuộc của những năm con đi học , ngày nào cũng đi qua để chụp lại để gọi lại những ký ức ngày xa xưa .


Những năm còn đi học cấp III , ngôi trường cũ kỹ ,
nằm trên ngọn đồi  , lúc đi học cũng như tan trường
chúng tôi thương hỏi nhau : đi đường trường hay đường dốc"
Nếu  không có gì gấp rút , chúng tôi nhởn nhơ trên con đường này ,
vừa đi vừa tán hươu tán vượn 

Phía bên trái , có 1 con dốc đi đường tắt , mùa mưa toàn đất dỏ và sình lầy
Nhưng điều đó chả cò gì đáng ngại , 4 con dốc đứng lên núi lấy
củi chưa có vần đề gì  huống chi 1 con dốc chừng 300 m
Đi "đường trường " mất gần 2 km - nhưng nhơn nhơ đi rất thú ,
những ngày gần Tết , hai bên đường một màu vàng rực






Phía bên trái là ngôi trường của chúng tôi học , giờ không còn dấu tích .
Năm 1989 , trường dời về phố , không còn cảnh thơ mộng ngày xưa ,
 hết tiết học lại lao ra đồi thông
Giờ thể dục , học chạy bền , thầy cho chúng tôi ra chạy trên con đường này ,
ngày ấy xe cộ rất hiếm , đường vắng tha hồ chạy , chúng tôi cắm đầu chạy
cách xa trường phải 2-3 km  và trốn đi chơi luôn ,đến tiết sau thì có đủ thứ
lý do để bào chữa cho việc trốn học 

Bây giờ nhìn lại con đường , lại nhớ tới những ngày còn đi học
Màu vàng của dã quỳ khiến nhiều nguời con của Đơn dương
 khi đã đi xa nhưng luôn nhớ về quê nhà 








Có ai biết , sư vô cảm hay ..ngu dốt ... bây giờ hai bên đường là nới tập
kết rác của  toàn thị trấn  , ruồi nhặng và mùi rác ....




Cho dù , từ đây , nhìn về phíaxa xa , đập Đa nhim hiện ra 
vần còn  đó cái thơ mộng , dân dã và bình yên ...

Nhưng khi đứng đây , đưa máy ảnh lên ... phải nín thở vì rác ,
 tôi không dám chụp rác  vì  lảm hỏng hết cả hình ảnh , nhưng nó là như thế 

Bao quanh ngôi trường cũ là cả một đồi thông , sạch sẽ , mát mẻ ,
những dịp lễ , chúng tôi cắm trại quanh trường nhưng vẫn không kém phần
vui nhộn  háo hức , vì vẫn đang hòa lẫn cùng thiên nhiên , nhưng đồi thông  ngày
đó ,,, cũng lại là sự vô cảm , thực dụng , nó đã biến mất , chỉ con lại dăm ba cây
thông già cằn cỗi . Thay vào đó là quán café ...

Và những vườn café ....
Tôi ra trường chùng 2-3 năm , khoảng năm 1987-1988 ,
khi quay lại thì đồi thông đã biến mất , thay vào đó là vườn cà  chua ,
và nay là ca fé - tiếc cho đồi thông ngày xưa đã bị tàn phá không thương tiếc
Đang nói về dã quỳ , tự dưng lan man quá xa  .......


Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

Vườn nhà (II)





Đậu rồng - mới biết mòn này khoảng 2 -3 năm nay , có thể ăn sống-
 luộc chấm mắm tôm hoặc
xào với thịt bò (khi ăn nên gắp thịt bò hay hơn là gắp đậu )-
không có bò thì thịt heo cũng tốt 
Món này nghe nói rất tốt cho sức khỏe
( nếu  hỏi bác Gúc thì bác ấy sẽ trả lời rõ ràng hơn)
Lỡ quên hai khi lúc còn tươi non thì thì để già làm giống cũng tốt .
Hoa đậu rồng tim tím như thế này 

Mồng tơi - 
Rau thơm các loại - không trong 1 cái bi giếng - bảo đảm xanh sạch 
Mướp và hoa của nó 
Rau mầm ...
Lúc làm nhà , chậu này vất lăn lốc sau hè , giờ nó bám tường
 nhà hàng xóm lên cao như thế này , giống này gọi lá tuyệt đẹp
Syngonium podophyllium - là loại cảnh có lá nhưng cần 1
thân gỗ có rêu để bám vào
(nhưng bám trên tường nhà hàng xóm cũng tốt  :D )
Đại hồng môn 

Dâu tằm - gốc này trên 20 năm , người ta có thể lấy gốc làm cay cảnh ,
 trai rất nhiều , khi chín  đỏ rực , có thể bỏ thằng vào mồm nhai , lúc đó
 miệng mồm tím rịm . Tốt nhất là ngâm đường , cho lên men , vắt lấy nước cốt
sau đó pha nước cốt đó với  rượu Vodka men - không thua gì rượu ngoại ;D
Ai biết trong vườn có mấy buồng chuối hehehe
Chăm sóc vườn tược phải cần 1 lao động chuyên nghiệp như thế này
heheheee


PR cái mặt tiền 1 phát 


Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

Những nước đi đầu tiên ...

Tôi biết chơi cờ kể ra cũng lâu , lâu lắm rồi .
Từ lúc 8 tuổi ba đã đã dạy cho tôi những nước đi đầu tiên , nhưng thật tình lúc ấy chỉ biết vậy , cùng trang cùng lứa rủ chơi thì chơi , có khi sĩ tượng sang sông đánh tán loạn và cãi nhau ầm ĩ .
Những năm học cấp II -III, tôi cũng chằng màng đến cờ với quạt .
Thời ấy chỉ thích câu cá , bắn chim ..., cờ chỉ là thứ yếu .
Thật trái ngược với cái cách mà tôi đam mê .
Tôi mê bắn bị thì những ngày mưa bão câu trời bớt mưa đề sân khô ráo để được bắn bi.
Tôi học đàn thì suốt ngày ôm đàn , mặc cho ai làm gì thì làm , má tôi nghe tôi cầm đàn như đập thùng thiếc nên có khi nỗi cáu .
Nhớ có năm lớp 8 , tôi mê bóng bàn , học hành lôi thôi lếch thếch bị treo vợt một tháng , nhớ ới là nhớ ...


Nó chung , chơi gì mê cái đó trừ môn cờ ....

Phải đến khi 21-22 tuổi, lúc ấy khoảng năm 1990 , tôi mới bắt đầu thực sự đam mê và cay mũi khi thua ván cờ 

Khái niệm học cờ bài bản hầu như không có , mãi đến khi nghe ba tôi kể có ông hàng xóm mê cờ , ngày nào cũng đem sách  ra luyện thì tôi mới biết rằng , học cờ cũng có sách .
Lúc ấy làm gì gì kiếm ra quyển sách , nhìn trên trang báo Thể thao tpHCM có trang cờ , không hiểu bằng cách nào mà tôi cũng lò mò đọc được ...
Những năm ấy , tôi  chả mua báo bao giờ , toàn đọc "chùa" của một ông bác tốt bụng nhà hàng xóm 
(Thật tình nếu mua thì phải mất một khoản đáng kế - những năm đó khó khăn lắm) .
Tối bắt đầu sưu tầm những ván cờ hay  bằng cách chép tay những ván cờ trên báo .


Khởi đầu là loạt bài về Thuận pháo hoành xa đối trực xa trong "Tương Kỳ trung phong "
Tôi đem ra thực hành và thắng được ông thầy giáo cũ của tôi - (có tiếng cao cờ )- khoái lắm .
Kể ra có tiến bộ đôi chút .
Sau đó thầy tôi đổi chiến thuật
Tôi đi trước 
1. P2-5 P8-5
2. X1.1  P5.4 chiếu tướng 
Tối choáng váng chả biết làm sao , sách không chỉ đối phó nước này , làm gì có ai mới vào mà chiếu tướng thế ..., tôi thua tan tác .

Có hướng dẫn khai cuộc nào tôi đều ghi chép kỹ càng ra một cuốn số tay , giấy đen xỉn .
Lúc này tôi đã biết thế nào là Bình phong mã , Đơn đề mã . Nhưng trình cờ thì chỉ vào hàng "vịt thủ" dù đầy nỗi đàm mê .

Những ván cờ  của các dnah thủ tôi ghi chép vào mục " Danh thủ đối cuộc"
Thời ấy thông tin không như bây giờ .
Thấy ván đầu tiên của Lữ Khâm (tiên thắng) Hồ Vinh Hoa với tiêu đề 
"Ngũ Dương Bôi -trường hận", do ván trước Hồ lã thua Lữ trong thế trận Pháo đầu đối Bình phong Mã hiện đại , cứ nghĩ rằng Hồ chĩ thuộc loại thường thương bậc trung chứ không biết rằng Hồ là thiên tài trăm năm có một - và cũng chả biết Ngũ Dương Bôi là giải dành cho những nhà vô địch .
Thời gian đó , tp HCM có kỳ đài Bình Thạnh , danh thủ Mai Thanh Minh thủ đài liên tục , từ đó tôi thần tượng anh .
Ngày anh Minh mất , tôi thật sự cay cay khóe mắt .
Những ván cờ thế , nếu tôi xin được báo cũ , tôi cũng cắt ván cờ và ghi nước giải vào sổ tay .
Nhưng ván cờ chỉ mượn được báo , tôi ghi tọa độ giông như cờ Vua , lúc ấy tôi có quyển "Những nước đi đầu tiên của bạn" - ghi ván cờ thế theo qui tắc Forsyh..

Khoảng năm 1993 , tôi đã có một số cuốn sách hay , lúc này đã  bước ra khỏi giới "vịt thủ " rồi .
Nhưng tôi quyết định bỏ cờ vì gái :D
Bao nhiêu tâm huyết gửi vào quyển sổ tay này , tôi đem tặng "nhạc huynh" tương lai , mà mãi đến năm 2009 , khi về  Nha Trang đi du lịch và thăm ông anh vợ dưới này , tôi thấy quyển sổ tay năm xưa nằm lăn lốc trên một kệ sách đầy bụi bặm , tôi lại mang về ..
Giờ nhiều lúc nghĩ lại , thấy khi xưa sao mình cũng "rảnh" thật .