Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2010

Vị đắng của cuộn nem

Chiều qua , như đã hứa , dù cu Gôn  đang ăn kiêng nhưng tôi vẫn dẫn hai mẹ con Gôn đi ăn nem nướng . Số lại tôi vừa nhận được những 300000 tiền Giao chỉ cho một phần thưởng mã lẽ ra tôi xứng đáng nhận được từ rất lâu . Nhưng cơ chế nó thế , cho nên đến tận bây giờ tôi mới thực hiên lời hứa , cho dù chuyện ăn uống như thế này thì thích là đi thôi chứ không cần đợi đến lúc này .
Quả thật , nếu tôi được 1-3-5-7 triệu VND thì tôi cũng không giàu lên chút nào , và lỡ tôi có mất đi 1-3-5-7 triệu thì tôi vẫn không nghèo đi , tôi lây những con số như thế vì tôi đã từng mất một khoản như thế vì sự tin người , kết quả là tôi vẫn không nghèo .
Nhưng khi dùng tiền để làm thước đo thành quả lao động và sự cống hiến thì đó là chuyện khác .
300K cho phần thưởng của một gv có thành tích dẫn dắt học sinh đạt giải cấp Quốc gia , món tiền này ngang ngửa với giải thưởng cho 1 hs đạt giải cấp Huyện , và thua xa phần thưởng của 1 gv đạt "Chiến sĩ thi đua cấp cơ sở " thì quả là cay đắng , CSTĐ cấp cơ sở thì mỗi năm có thể hốt 1 rổ , tôi nói không ngoa , 1 anh gv Thể dục đăng ký thi gv giỏi cấp cơ sở (trường ) , 2 tiết thao giảng dẫn hs ra nhảy nhót cho bài bản tí đã được công nhận gv giỏi - CSTĐ , và phần thưởng cho danh hiệu này hơn gấp đôi  phần thưởng của một người như tôi , bỏ biết bao nhiêu công sức và thời gian .
Đồng ý rằng NMC rất giỏi thì khi thi mới đạt giải , nhưng như 1 HLV ở châu Âu đã nói : "Chỉ có những Huấn luyện viên đẳng cấp  mới đào tạo ra những vận động  viên đẳng cấp " . Tôi không kiêu , không tự mãn nhưng tôi tự hào với những gì tôi đã làm được . Tôi xứng đáng được nhiều hơn thế .
Chiều qua tôi lầm lũi bước vào văn phòng ký nhận khoản tiền nhỏ nhoi đó mà lòng trĩu nặng , nó không phải là một miếng giữa đàng nữa mà nó là một sàng ở xó bếp - một cái sàng rất nhỏ ,công sức tôi bỏ ra được đền đáp như thế chăng ?
Cuộn nem nướng chiều qua , cu Gôn thấy rất ngon nhưng sao tôi thấy nó đầy vị đắng .
Một phần thưởng không hợp lý nó sẽ phản tác dụng , tôi thực sự mệt mỏi và chán chường .

....
M . - Chúng ta là những người bạn tốt , tôi và bạn quí nhau , mãi mãi là như thế . Tôi không trách bạn , vì ai cũng có nỗi khổ riêng của mình , nhưng hãy hiểu cho tôi nếu lỡ bạn đọc được những dòng tôi đã viết, vì tôi không muốn bạn phải buồn  và bận tâm nên tôi không chia sẻ cùng bạn , chả qua là tại cơ chế nó như thế . Tôi biết bạn không vào Internet thường xuyên nên có thể không đọc được những dòng này - có lẽ như vậy tôi sẽ yên tâm hơn - nhưng tôi xem đây là nơi trút bỏ những bức xúc cũng như nơi ghi lại những cảm xúc rất thật của mình để chia sẻ cũng với những người bạn  thân thương  .

Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

Nguyễn Mạnh Cầm và chiếc máy tính CASIO

 Sáng nay 5-9-2010
Khai giảng năm học học mới 2010-2011
Giữa phần Lễ và Hội là trao các học bổng của Quĩ Thông Xanh cho hs nghèo vượt khó và HS giỏi toàn diện .....
Đặc biệt ,phần thưởng cho em Nguyễn Mạnh Cầm - Giải nhì Giải Toán trên máy tính cầm tay cấp Quốc gia năm học 2009-2010 do GSTS Đào Hữu Dũng , cư ngụ tại Pháp, đang giảng dạy tại viện Đại học Josai International University Nhật bản -có nhã ý gửi tặng  200 USD sau khi đọc bài "Nguyễn Mạnh Cầm và chiếc máy tính Casio" trên danhim.net.
Trân trọng cảm ơn giáo sư .

Tôi xin ghi lại bài viết trên của tác giả LamNguyentrên diễn đàn danhim.net

 NGUYỄN MẠNH CẦM VÀ CHIẾC MÁY TÍNH CASIO

Nếu có dịp về Đơn dương, bạn thử ghé thăm trường THPT Lạc Nghiệp, và nhớ nên đến vào giờ ra chơi nhé.
Sau tiết học căng thẳng, giờ chơi giúp học sinh vui đùa chạy nhảy lấy lại thăng bằng. Bạn thừ quan sát xem, nếu thấy một cậu bé tròn trịa, trắng trẻo, cứ giờ chơi là đứng tựa cột, tay mân mê, hí hoáy với chiếc máy tính Casio, đích thị đó là Nguyễn Mạnh Cầm.

Mạnh Cầm có tên thân mật là Tí Cầm. Tí Cầm đang vào tuổi 14. Mồ côi cha từ bé còn mẹ suốt ngày bận lo chuyện cơm áo gạo tiền. Con trai mà thiếu cha là cả một sự thiệt thòi lớn nhất là trong chuyện học hành. Ở lứa tuổi này, con trai dễ hư lắm, dễ sa đà vào các trò chơi điện tử vô bổ lắm. Tuy nhiên Tí Cầm lại khác. Em từ khước từ những lời rủ rê, không bị cuốn hút theo bạn bè. Thiếu bố, thường vắng mẹ, Tí Cầm tự biết chăm sóc bản thân và sắp xếp cho mình một thời gian biểu sinh hoạt và học tập hợp lý.. Một máy tính Casio, một laptop đối với em vừa là công cụ học tập vừa là món đồ chơi giải trí mà em ưa thích.
Phát hiện em có năng khiếu giải toán trên máy tinh cầm tay, giáo viên hướng dẫn đã chọn em vào đội tuyển của trường. Nghe xong em tưởng thầy nói đùa. Em đang học lớp 8 mà! Ừ thì lớp 8, có sao đâu. Thế là trong đội tuyển của trường gồm mười thí sinh thì có đến ba em lớp 8. Thật lòng, thầy giáo hướng dẫn đã có một ý đồ rõ rệt, đây là kế hoạch đường dài. Dụng ý là để các em am hiểu đường đi nước bước, làm quen với môi trường thi cử rồi chờ đến năm sau mới thực sự “lai kinh ứng thí”.
Thi vòng trường, vòng huyện rồi vòng tỉnh, Tí Cầm đã vượt qua một cách tương đối nhẹ nhàng. Nhà trường chỉ mong được như thế. Giáo viên hướng dẫn cũng chỉ dám nghĩ đến thế nhưng Tí Cầm đã làm được hơn thế. Nhìn lại chung quanh, bạn bè cùng đội đã dần dần rời bỏ cuộc chơi. Giờ đây chỉ còn lại một mình, Tí Cầm nghĩ gì? Một học sinh lớp 8 thay mặt cho toàn thể học sinh lớp 9 của huyện để “ thượng đài tỉ thí” cấp Quốc gia, quả thật đây gần như là một “ Mission Impossible”. Nói thì nói vậy, nhưng rồi một thầy một trò vẫn quyết tâm bền bỉ chuẩn bị “ chiến đấu”.
Ngày thi đến, từ sáng tinh mơ, sư phụ lai đệ tử trên chiếc Future cà tàng thẳng tiến về thành phố sương mù. Ăn tự túc, ở tự túc, di chuyển tự túc. Kỳ thi được tổ chức chu đáo đến thế là cùng. Giờ G đã điểm. Trò đầu óc căng thẳng. Thầy nhấp nhỏm lo âu. Rồi tất cả cũng qua đi. Giờ thì chờ đợi. Ai đã trãi qua thời gian đợi chờ mới biết được tâm trạng cùa người chờ đợi.Thì giờ sao trôi chậm thế, cứ nhấp nha nhấp nhỏm, đứng ngồi không yên. Đã có tin hành lang. Gương mặt thầy rạng rỡ hẵn lên nhưng chưa dám chia sẻ, thổ lộ cùng ai. Sợ nhanh nhảu đoảng, lỡ ra….thì sao! Rồi cái gì đến phải đến, điều kỳ diệu đã xãy ra khi bảng điện tử hiện lên dòng chữ: NGUYỄN MẠNH CẦM – HỌC SINH LỚP 8A2 TRƯỜNG THPT LẠC NGHIỆP – GIẢI NHÌ TOÀN QUỐC. Niềm vui vỡ òa. Thầy trò ôm nhau mừng tíu tít. Gọi điện thoại. Liên tục, liên tục. Nghe con đậu cao mà mặt mẹ ngẩn ngơ, nửa tin nửa ngờ. Nghe học trò đạt thành tích tốt mà nhiều thầy cô giáo chưa dám nghĩ đây là sự thật.
Nhưng thực sự là vậy. Nguyễn Mạnh Cầm đã góp sức đưa Lâm Đồng đạt giải Nhì toàn đoàn. Còn Mạnh Cầm, chiếc Huy Chương Bạc với phần thưởng khiêm tốn là bằng khen, chiếc máy tính cầm tay cỏn con và Năm trăm ngàn dồng tiền Giao Chỉ! Ôi, giá như đây là cuộc thi hoa hậu nhỉ.
Trong một chừng mực nào đó, có thể nói Tí Cầm đã mang một chút hương thơm về dâng tặng cho Đơn Dương yêu dấu.
Riêng người viết muốn nói với các Thầy, Cô trường THPT Lạc Nghiệp; “ Hãy gieo đi. Hãy trồng đi. Hãy chăm sóc thật kỹ càng,chu đáo đi. Rồi sẽ có được một mùa gặt hái bội thu. Người xưa đã chẳng từng nói :” Dục tri lai thế quả. Kim sanh thọ giả thị” đó sao?
LAMNGUYEN