Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

Cảm xúc triệt tiêu , bức xúc dâng trào ...

Khi những cảm xúc đã đi qua về một  mùa hè với những lần offline tại HM PT ... , hết những ngày nghỉ ngơi , thư giãn , bước vào công việc -Tôi - tự đánh giá mình cũng thuộc loại là người của công việcchứ  không chỉ biết vui chơi , nhưng sao lắm chuyện bức xúc ...
Và khi mình bức xúc thì mình làm gì nhỉ ??
Chắc lại ném đá lung tung .
1. Giáo dục :
Tôi không có được cái nhìn sâu xa như ai đó : "Chúng ta đang có một nền giáo dục xuất phát từ triết lý sai. Một triết lý trái ngược với yêu cầu tối đa giải phóng năng lực cá nhân, khuyến khích sự mạo hiểm, kêu gọi tính sáng tạo. Đó là nền giáo dục buồn tẻ của việc học thuộc lòng, lấy tiêu chí lớn nhất là sự vâng lời, đồng phục và làm theo. Một nền giáo dục kiêng kỵ sự khác biệt, sợ hoài nghi và ngăn trở óc phê phán."
Cái nhìn của tôi nó thiển cận tầm thường lắm , nói chung khi ai làm mình ..mệt mỏi thì mình bức xúc .
Tôi búc xúc với cái sự thay đổi xoành xoạch về SGK , vừa công phu soạn 1 bộ GA hoàn chỉnh để dùng dần cho những năm sau , vì cái GA này xét cho cùng cũng là sự đối phó , tôi cóc cần cái mớ GA ấy vẫn cứ tà tà dạy dỗ bình thường nếu không nói là tốt hơn khi ôm cái mớ GA đấy .
Đùng một cái , thay đổi - nào là chuẩn kiến thức -kỹ năng vớ vẩn gì đó , đổi hết - tất nhiên phải làm lại từ đầu .
Mà giờ này thì hàng đống công việc đang chờ - nhà cửa như môt bãi chiến trường , đầu óc đâu mà làm ba cái việc ..chuẩn chuẩn gì đó chứ . 
Tất nhiên tôi có cách đối phó vì có những chiến hữu thân thương cung cấp vô điều kiện . 
Nhưng dù sao cũng bức xúc , và khi bức xúc thì tôi ...chửi .
Chưi bằng tiếng Đan Mạch trong cái chuyện giáo dục thì vô văn hóa quá , thôi thì chửi theo kiểu Vi Tiểu Bảo vậy  : " Con bà nó . BGD là cái lũ rùa đen thối tha" - rách việc .
2 Điện
Lại cái thằng điện , cái thằng điên nặng ấy   , bực cả mình .
Ba ngày liền , có hôm cúp nguyên ngày , có hôm cúp vài tiếng , mà bây giờ thì đổ thừa cho chuyện gì nhỉ . MK - Đập Đa nhim xả nước mấy ngày nay , đến nổi cần một  xe cát nhưng không lấy cát được cát vì xả đập - thế mà điện vẫn cúp . Cần một xe đá 5-7 , thế nhưng không có điện để xay đá , rách việc thật - Thợ thuyền đang vận hành máy móc ngon trớn , phụp một cái ...đứng ngó . Điên tiết thật .
Mà cái sự điện này nói nhiều rồi - khổ lắm nhưng cứ nói mãi .
Tôi thì đành ôm cái cục bức xúc vào người vậy .

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Cũ và Mới

Đến bây giờ , dù không còn trẻ nữa nhưng khi khoác lên người một bộ cánh mới , đeo một  chiếc đồng hồ mới mà có người khen một tiếng , quả thật cũng ...thinh thích , không hiểu người khác thì thế nào .
Người ta thường nói " Có mới nới cũ " , hình như tôi cũng có cái tật ấy - đang mang mội đôi giày dù chưa "há mỏ " , nhưng khi tậu đôi giầy mới thì đố mà đôi cũ mà tôi xỏ chân vào- kể ra tất ấy cũng ...xấu .
.....................................
 ***

Nhưng giờ đây , khi chuẩn bị dỡ bỏ ngôi nhà mà tôi đang ở , tạm gọi là nhà cũ đi dù hiện tại chưa có nhà mới , nơi tôi sinh ra và lớn lên - ngôi nhà đã có tuổi đời  ngoài 70 và đã qua dăm ba đời chủ ,lòng sao cảm thấy nao nao đây luyến tiếc , dù cho khi trời mưa  có đôi lúc trong nhà như ngoài sân vì nó đã quá cũ kỹ .
Nhớ khi xưa còn đi học , vào buổi tối , chúng tôi tum năm tụm bảy , tập tành phì phèo thuốc lá , khi nghe bước chân của ba tôi sang phòng , bọn tôi lật đật dúi tàn thuốc vào trong gói giấy và ...nhét vào kẻ giữa 2 miếng gỗ trên trần nhà (may sao mà nó không cháy ) - chắc là đến khi dỡ bỏ ngỗi nhà cũ  thân thương đầy ắp kỷ niệm này thì trên trần nhà chắc cũng vài chục gọi giấy chứa tàn thuốc lá cũng không chừng .

***
Một ngày nọ có 1 chàng trai trẻ ghé ngang qua nhà và chụp một số tấm ảnh về ngôi nhà tuy cũ nhưng cũng hay hay này , nay post lên đây xem như lưu giữ hình ảnh xưa .

.........bạc màu thời gian ....
....từ cánh cửa này 3 chi em tôi đã đi ra và trưởng thành ,
 dù giờ mỗi người một nơi nhưng không bao giờ quên
ngôi nhà xưa yêu dấu .
......................................Những lúc tề tựu đông đủ 3 thê hệ ,
 chúng tôi ngồi đây ăn uống và nói đủ chuyện trên
trời dưới đất từ cổ chí kim có khi buổi ăn
chiều kéo từ 19h đến 21 h .........................
...........và sau này , ngôi nhà xưa đã đước thay thế
(bản vẽ phối cảnh) , nhưng có lẻ trong tâm trí của chị em
 chúng tôi không bao giờ quên nới chúng tôi đã sinh
 ra và lớn lên với nhưng kỷ niệm thời ấu thơ -
tuổi học trò và giờ đây tóc đã vài sợi từ tiêu...sang muối .......
khonggiandep.com.vn

Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010

Người đàn ông 9 tuổi

Dạo này ba hay viết linh tinh nhưng thật thiếu sót vì chưa có bài nào cho con trai ba .
Đã hơn hai tháng rồi con xa ba mẹ , còn hai ngày nữa là con về lại quê để chuẩn bị cho năm học mới.
Ngày con đi , ba bảo rằng giỏi lắm là 1 tuần là con sẽ đòi về ngay , còn bà nội cho rằng không quá ba ngày , vì từ lúc ra đời đến giờ chưa bao giờ con xa ba mẹ .
Khởi đầu , con chỉ muốn vào SG không ngoài 1 chuyến nghỉ hè - đổi gió , nhưng mới 9 tuổi mà con đã hơn 55 kg , so với bạn đồng trang lứa thì con nặng gấp đôi các bạn , do đó con đã ở lại để giảm cân - Đó là ý nguyện của con , rất tự giác vì con đã ý thức được tình trạng sức khỏe của mình .
Ba rất tự hào vì con đã ý thức được như người lớn , tự biết kiềm chế với sự giúp đỡ của dì Út và bác sĩ .
Ngủ dậy sớm tập đi bộ , quần vợt .. mà không đợi nhắc nhở , trước đây mỗi sáng mẹ kêu ơi hỡi con mới xuống giường .... , giờ đây con đã lớn và biết mình phải làm gì .
Tháng trước ba mẹ vào SG , tưởng chừng như con nhất định sẽ về quê cùng ba mẹ , ngày ba mẹ chuẩn bị về , con không khóc nhưng nước mắt rưng rưng . Ba nói với con : "ba mẹ ở với con thêm 3 ngày nữa , cho con suy nghĩ , nếu con muốn về thì con sẽ về , nếu con muốn ở lại SG để  tiếp tục tập luyện đó là quyền của con -ba mẹ cho con tự quyết định".
Thật ngạc nhiên , sau ba ngày con đã trả lời : " Con đã nói với bạn của con là con sẽ ở SG hết mùa hè , nếu bây giờ con về sớm để cho chúng nó cười vào mũi con à - con sẽ ở lại ."
Đúng , con suy nghĩ rất đúng  - Nói một là một , hai là hai - rát đàn ông .
Bạn của ba nghe kể lại đã khen con rất bản lĩnh .
Cách vài ngày con lại gọi địện về , con biết hỏi thăm sức khỏe ba mẹ , ông bà nội , và con biết hỏi han nhà cửa , vườn tược như thế nào .
Con có hai con rùa , hai  con chim và nhiều con cá , còn chăm sóc chúng chu đáo , những ngày con đi xa , mẹ thay con chăm sóc chúng . Con gọi điện vè dăn dò rất kỹ : " Mẹ nhớ cho rùa , chim và cá của con ăn đầy đủ nha - nhớ mua cam sành  cho chim ăn để nó hót cho hay , mua cám cho cá và rau cho rùa - Hết bao nhiêu tiền khi nào con về con sẽ tính hết " - Ba mẹ cười - con của ba nói chuyện như người lớn - rất sòng phẳng  trong chi tiêu - ghê chưa kìa .
Nhưng ngày con còn ở bên ba mẹ , ba hay chê con yếu đuối vì mọi thứ con đã được bảo bọc , bây giờ thì ba đã suy khác về con rồi đó .Con là người đàn ông 9 tuổi
Hai ngày nữa con về - con sẽ thấy  , ngoài sự thay đổi của con thì nhà mình cũng thay đổi nhiều lắm - Ba sẽ xây một ngôi nhà mới cho cho cả gia đình - con nhé .